TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 105: Để Nàng Ăn No Trước Đã

Đại Ngưu nói xong, liền trầm khuôn mặt, nắm tay thành nắm đấm thật chặt, bước chân dẫm mạnh hướng về phía cửa Trương gia đi đến.

Ai biết Thư Dư căng chặt mặt, lại đi sang một hướng khác.

Đại Ngưu ngây ngẩn cả người, nhìn nhìn Trương gia, lại nhìn nhìn bóng dáng Thư Dư, dậm chân một cái, vẫn là đuổi theo nàng.

“A Dư, chúng ta có phải trở về gọi người hay không?” Cũng đúng, Trương gia có ba cái nhi tử, hơn nữa Trương bà tử kia không phải dễ dây dưa. Bọn họ chỉ là hai cái tiểu bối, muốn mang Đại Nha đi, chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Đừng để cuối cùng ngược lại làm Đại Nha bị thương.

Nhưng mà Thư Dư lại mặt không biểu cảm nói một câu, “Tỷ ấy nói một ngày rồi tỷ ăn không được ăn cơm.”

Đại Ngưu bước chân đột nhiên dừng lại, đúng vậy, vừa rồi Đại Nha nói nàng đã một ngày không ăn cơm, Trương gia súc sinh này, là coi thường Lộ gia bọn họ không có ai sao? Trách không được Đại Nha sẽ gầy thành như vậy.

Đây còn chỉ là bọn hắn nhìn đến nghe được, ngày trước còn không biết đã chịu bắt nạt thành cái dạng nào.

Đại Ngưu cảm giác chính mình hô hấp có chút bị đè nặng, hắn bước chân nhanh hơn —— phải chạy nhanh trở về gọi người, đem cha cùng tam thúc còn có mấy cái bằng hữu của hắn đều kêu tới, cô nương Lộ gia bọn họ, tuyệt đối không thể bị đè đầu cưỡi cổ như vậy.

Hắn giành trước một bước đến xe la, ngồi trên càng xe liền kéo dây cương đi.

Nhưng Thư Dư sau khi tới, lại bảo hắn xuống dưới, chính mình ở trong xe tìm kiếm một trận, sau đó lấy ra một cái tay nải tới.

Sau đó nàng lại xuống xe la, một lần nữa đi đến bên trong Đại Nghiêm thôn.

Đại Ngưu có chút ngốc, đứng ở bên cạnh xe một hồi lâu mới nhanh chân đuổi theo đi.

“A Dư, muội làm gì vậy?”

“Lát nữa muốn mang Đại Nha đi khả năng sẽ bị trì hoãn thời gian, phải để tỷ ấy ăn no trước đã rồi lại nói.”

Đại Ngưu, “Hai người chúng ta mang nàng đi?”

“Đúng vậy, chỉ cần hai người chúng ta.” Thư Dư sắc mặt càng thêm âm trầm, bước chân dần dần nhanh hơn.

Mà lúc này Trương gia còn không biết có người đang nổi giận đùng đùng đi tới bên này.

Sau khi Đại Nha rửa xong chén đũa, đã bị Trương bà tử thúc giục đi tẽ hạt bắp, “Rửa cái chén thôi mà cũng lề mề như vậy, ngươi đang cố ý đối nghịch cùng ta đúng không.”

Đại Nha bị nàng đẩy một phen, thiếu chút nữa không đứng vững.

Nàng đã một ngày không ăn cơm, buổi sáng nàng đi ra ngoài ruộng làm nửa ngày việc, lúc trở về cả nhà đều ăn xong rồi, ngay cả cháy nồi cũng không để lại cho nàng.

Nàng đành uống hai gáo nước lớn để lót cái bụng, hiện tại đôi mắt có chút hoa, cảm giác tay chân đều bắt đầu nhũn ra.

Nhưng nàng vẫn không rên một tiếng ngồi dưới góc tường, cầm lấy cùi bắp bắt đầu tuốt hạt.

Chu thị cùng Phùng thị đều đang cắn hạt dưa, một bên cười nói chuyện phiếm một bên nhìn mấy cái hài tử đang chạy tới chạy lui trong viện.

Nam hài tử nghịch lộn, Đại Nha mới vừa giặt xong quần áo của cả nhà còn đang phơi trên cây gậy trúc, mấy cái hài tử kia chui tới chui lui.

Chu thị liếc mắt Đại Nha một cái, giả vờ tức giận răn dạy mấy người, “Các ngươi cẩn thận một chút, quần áo này là tam thẩm các ngươi mới vừa giặt xong đó, đừng có mà làm dơ.”

Trương bà tử từ trong phòng đi ra, tay trái dùng sức phủi góc áo, mắng Chu thị một tiếng, “Bẩn rồi thì khiến cho nàng lại đi giặt lại, tiểu hài tử bướng bỉnh chút mới thông minh, ngươi nói bọn nó làm gì?”

Chu thị cũng không giận, chỉ là cười, “Ta không phải là thấy tam đệ muội quá vất vả sao?”

“Vất vả cái gì mà vất vả? Nàng hiện tại chính là tội nhân Trương gia chúng ta, không thể sinh đẻ còn sống chết ăn vạ, lấy đồ của nhà chồng đi trợ cấp nhà mẹ đẻ. Phải bắt nàng ta làm nhiều chút mới có thể chuộc được ít tội.”

Phùng thị phi thường tán đồng, “Nương nói đúng.”

Ngay sau đó lại nhìn về phía Đại Nha, “Tam đệ muội, ngươi có nghe thấy không? Ngươi như vậy, nhà người khác đã sớm đem ngươi hưu luôn rồi, cũng chỉ có nương và tam đệ rộng lượng như vậy mới giữ lại ngươi đó.”