Đại Nha cả người đều có chút ngốc, nàng liếc mắt nhìn Thư Dư một cái, lại nhìn ba gói giấy dầu trước mặt, bụng phi thường không khách khí phát ra tiếng kêu ùng ục.
Kỳ thật tối hôm qua nàng đã không ăn được nhiều lắm, sau khi ăn xong lại làm việc tiếp, thời điểm buổi tối ngủ bụng cũng quặn đau. Nếu không phải thật sự mệt mỏi thì chỉ sợ căn bản không được ngủ nổi.
Lúc này nhìn thấy đồ trước mặt, đôi mắt như xuất hiện ảo giác.
Đại Nha nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, nhưng nàng vẫn không nhúc nhích, lại nhìn về phía Thư Dư, “Nhị Nha, sao các ngươi lại tới đây?”
Thư Dư thấy nàng không nhúc nhích, trực tiếp cầm một cái bánh bao đưa tới trong tay nàng, “Mau ăn.”
Mấy thứ này đều là hôm nay nàng mua ở huyện thành, tuy rằng nàng hiện tại không còn tiết kiệm được bao nhiêu, nhưng tiền ăn cơm lại không thể bớt được. Nàng hôm qua cũng đã nói qua với mấy người Nguyễn thị, đều phải điều dưỡng thân thể cho tốt, bước đầu tiên chính là phải ăn cơm đầy đủ chất, gạo rồi mì rau dưa trái cây và cả thịt, có thể ăn thì phải ăn nhiều một chút.
Thân thể khỏe mạnh mới là quan trọng nhất, cho nên những thứ này vốn là nàng định mang về nhà cho mọi người ở nhà ăn.
Trừ cái này ra, trong tay nàng còn có một túi nước, túi nước đựng sữa đậu nành.
Nàng vốn muốn tìm sữa bò, Tam Nha đi đường luôn bị té ngã, lúc trước nàng đã hỏi qua Từ đại phu, nguyên nhân là do xương cốt yếu ớt. Sữa bò bổ sung Canxi hiệu quả hơn sữa đậu nành, nhưng nàng tạm thời không thấy được chỗ nào để mua sữa bò cả, sữa đậu nành dinh dưỡng cũng không tồi, nên mua sữa đậu nành cho con bé uống trước vậy.
Lúc này, những thứ này đều bày biện ở trước mặt Đại Nha.
Đại Nha ngơ ngác nhìn bánh bao thịt trong tay, do dự mà đang muốn cắn một ngụm, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng của Trương bà tử.
“Ai u, Nhị Nha đầu tới thì tới, như thế nào còn khách khí như vậy, mang theo nhiều thứ tới như vậy chứ?” Nàng quay đầu liền nháy mắt Chu thị Phùng thị, “Còn không đem đồ vật lấy đi vào?”
Phía sau hai cái tức phụ phản ứng lại, nhìn thấy bánh bao thịt rồi còn cả một chùm nho, hai cái đùi gà to, trong lòng đã nghĩ lát nữa phân chia như thế nào rồi.
Mấy cái hài tử càng là hưng phấn không chịu nổi, bắt lấy Trương bà tử sốt ruột kêu lên, “Bà nội, ta muốn cái đùi gà kia, ta thích ăn đùi gà lớn.”
Trương bà tử làm trò trước mặt Thư Dư cùng Đại Ngưu nhưng cũng không dám hứa hẹn cái gì, cười nói, “Đùi gà cái gì? ngày thường bà nội thiếu các ngươi ăn sao? Đó là nhà mẹ đẻ tam thẩm ngươi đưa lễ, các ngươi còn không mau cảm ơn Lộ Nhị di.”
Nàng đẩy mấy cái hài tử một phen, mấy cái hài tử kia nhưng thật ra rất có nhãn lực, rất nhanh cảm ơn rối rít với Thư Dư.
Thư Dư vẫn làm như không thấy các nàng, thấy Đại Nha vẫn bồn chồn luôn không dám ăn, trực tiếp duỗi tay đưa đồ ăn vào miệng nàng, “Mau ăn đi, bằng không sẽ lãng phí tâm ý của muội đó.”
Vừa nghe nói là tâm ý của Nhị Nha, Đại Nha không hề do dự, hung hăng cắn một miếng.
Bánh bao đã lạnh, nhưng mà bột mì trắng mềm xốp, ăn ở trong miệng so với uống nước thì ngon lành hơn nhiều.
Đại Nha thiếu chút nữa khóc ra tiếng.
Bên kia Trương bà tử lại là nheo mắt, mắt thấy Đại Nha cắn đến miếng thứ hai, tức khắc đau lòng không chịu được. Quả nhiên là cái thứ đồ phá của, nhà mẹ đẻ đưa lễ lại làm trò trước mặt nhiều người như vậy ăn luôn, không biết xấu hổ.
Trương bà tử duỗi tay liền đi lấy, “Đại Nha ăn một cái là được rồi, những cái khác cất đi từ từ ăn.”
Nhưng bàn tay đến một nửa, Thư Dư lại đột nhiên đứng dậy, chắn trước mặt Đại Nha.
Trương bà tử sửng sốt, liền nghe Thư Dư nói, “Đại Ngưu ca, huynh canh ở đây cho ta, đừng để những người không biết xấu hổ đó lại đây cướp đồ ăn. Đại tỷ ta đói bụng một ngày rồi, để nàng ăn xong bữa cơm cho tử tế, nếu ai quấy rầy nàng, mặc kệ là người lớn hay trẻ con, trực tiếp đánh luôn.”