Thư Dư hai người rời đi Đại Lý Tự, một đường hướng tới thành nam chậm rãi đi về.
Đi ra một đoạn đường thật dài, Mạnh Duẫn Tranh mới thấp giọng hỏi, “Một lớp bảo hiểm cuối cùng?”
Thư Dư gật đầu thật mạnh, biểu tình nghiêm túc, “Chàng cũng nói, Cung Khâu là cái cáo già, hắn biết chính chàng đi ngự tiền cáo trạng, còn cho rằng chàng không phải con của hắn. Chuyện khác hắn khả năng làm không được, nhưng tới một khắc cuối cùng kéo chàng đồng quy vu tận tuyệt đối làm được.”
Nàng quay đầu nhìn về phía hắn, “Hắn vốn là con nối dõi thưa thớt, năm đó hắn đều không xác định cha chàng có còn sống hay không, có phải chàng đã biết bí mật của hắn hay không, lại vẫn mạo hiểm mang chàng về nuôi lớn, hiển nhiên vẫn là để ý điểm quan hệ huyết thống này. Ta liền nghĩ, hắn cho dù có hận chàng, dù không muốn, cũng vẫn sẽ bảo vệ chàng một mạng.”
Sự thật chứng minh, Cung Khâu xác thật có tính toán đi trước mặt hoàng thượng nói ra Mạnh Duẫn Tranh đã sớm biết quan hệ của hắn cùng Lưu Quý phi.