Đại khái là thấy mình đã không còn đường chạy trốn, phụ nhân sau khi vào cửa ngược lại trở nên an tĩnh.
Bà ta đánh giá sân viện trước mắt, nhìn nho nhỏ cũng không phải thực giàu có, bĩu môi, nhưng hai mắt lại lóe thấp thỏm.
Vạn nhất nhi tử của Tống Tâm cũng không có tiền, không muốn nuôi đứa nhỏ này thì làm sao bây giờ?
Mặc kệ thế nào, đứa nhỏ này dù sao bà cũng sẽ không mang về.
Thư Dư đi vào nhà chính, liền thấy mấy người Mạnh Duẫn Tranh đều ở đó, nhìn thấy các nàng cùng hài tử trong lòng Thư Dư, đều là không hiểu ra sao.