Cho nên, cái nhà này hắn phải trông.
Nếu mà ngay cả nhà cũng không còn, hai phụ tử bọn họ trở về đến chỗ đặt chân chỗ ngồi đều không có.
Mạnh Bùi nhịn không được hốc mắt ửng đỏ, “Phải, chúng ta đều sẽ trở về. Ta đã trở về, A Duẫn cũng đã trở lại.”
Nham bá sửng sốt, “Cái gì, có ý tứ gì?”
Mạnh Duẫn Tranh đi lên trước, ngồi xổm xuống mép giường, “Nham bá.”