TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 122: Người Lộ Gia Biết Tình Hình Thực Tế

Lộ Nhị Bách nhìn bóng dáng của Đại Nha, đau lòng đến không thôi, trực tiếp tức giận cầm thanh gỗ ném ra ngoài, “Trương gia khinh người quá đáng.”

“Cha, để tỷ hòa li đi.” Thư Dư nhắc lại việc này.

Ba người ở đây đều ngẩn người, Lộ Đại Tùng vẫn là do dự, “Trương gia xác thật không tốt, nhưng tiểu tử Trương Thụ kia kỳ thật cũng không tệ lắm.”

“Trương Thụ cũng không phải cái thứ tốt lành gì đâu.” Thư Dư cười lạnh.

Nhưng nàng há miệng ra định nói rồi lại thôi, không nói ra vấn đề của Trương Thụ trước mặt mấy người.

Đại bá còn được, biết đúng mực, nhưng người tam thúc này thì…… Nếu như nghe được bát quái lớn như vậy, khẳng định nhịn không được khi về sẽ buôn dưa cùng Lương thị, không quá một ngày là có thể truyền khắp cả thôn.

Thư Dư cũng không phải để bụng việc Trương Thụ bại hoại thanh danh như vậy, nhưng từ đó sẽ làm Trương Thụ có phòng bị. Nàng lại đang muốn tìm kiếm chứng cứ chuyện hắn không thể giao hợp, vậy sẽ khó khăn, Thư Dư càng thích một kích chí mạng hơn, khi đối phương biết thì cũng phải chết.

Cho nên Thư Dư ngồi im ở một bên, tiếp tục nghe Lộ Tam Trúc mắng chửi Trương gia. Mấy người cũng không nhắc lại chuyện hòa li nữa.

Cho đến khi Lộ Đại Tùng Lộ Tam Trúc đều đi rồi, lúc cả nhà ngồi ở nhà chính ăn cơm chiều hỏi đến tình hình thân thể của Đại Nha, Thư Dư mới bình tĩnh nói lại chuyện Đại Nha hôm nay.

Nàng không tránh Tam Nha cùng Đại Hổ, hai đứa nhỏ tuy vẫn còn trẻ con, nhưng cũng nên phổ cập tri thức về phương diện này cho hai đứa nó. Miễn cho giống như Đại Nha, tương lai bị tên cặn bã nào đó lừa gạt mất.

Nhưng mà Thư Dư nói xong, ngoại trừ hai đứa nhỏ chưa hiểu lắm, toàn bộ ba người ở đây vẻ mặt khiếp sợ, y như nghe được sét đánh giữa trời quang vậy.

Nguyễn thị vội bắt lấy tay Đại Nha hỏi, “Thật, thật sự? Con hiện tại vẫn là trong sạch chi thân, Trương Thụ không chạm vào con?”

Đại Nha lắc đầu.

Lão thái thái run rẩy đứng lên, đột nhiên lôi kéo Đại Nha đi vào trong phòng, “Cháu vào đây với ta.”

Hai người vừa vào cửa, lão thái thái đã đem cửa phòng đóng lại.

Không bao lâu, hai người ra cửa, lão thái thái thiếu chút nữa vấp ngã. Thư Dư nhanh tay lẹ mắt vội đỡ lấy người, “Bà nội, bà đừng kích động.”

“Ta không kích động, ta không kích động, thiên lôi còn chưa đánh chết bọn chúng thì ta sao có thể kích động chứ?” Lão thái thái nước mắt rơi như mưa, “Đại Nha nhà ta đang yên đang lành tốt đẹp như vậy, đã bị bọn chúng, bị bọn chúng giày xéo như vậy. Bọn chúng sao dám coi chúng ta y như đứa ngốc vậy chứ, súc sinh, súc sinh. Cái súc sinh kia làm hại Đại Nha nhà ta bị bêu danh, Đại Nha đã phải chịu bao nhiêu tội chứ?”

Lộ Nhị Bách còn trực tiếp bật dậy cầm một cây gậy gỗ, thậm chí không màng chân mình thật vất vả mới dưỡng tốt muốn nhảy xuống đất.

Thư Dư đồng tử chấn động, vội vàng giữ chặt người lại, “Cha, người bình tĩnh đã.”

Lộ Nhị Bách bình tĩnh không nổi, đều là do hắn vô dụng, đại nữ nhi chịu khổ, nhị nữ nhi bị bán đi, đại nhi tử tam nữ nhi ăn không đủ no mặc không đủ ấm, đều là do hắn vô dụng.

Hắn muốn đánh chết Trương Thụ, lấy lại công đạo cho nữ nhi.

Thư Dư vội vàng nói, “Cha, kỳ thật việc này đối với đại tỷ cũng không phải là chuyện xấu.”

Lộ Nhị Bách sửng sốt, xoay đầu lại, lão thái thái cùng Nguyễn thị đang đỏ hồng con mắt cũng nhìn về phía nàng.

Thư Dư nói, “Trương Thụ rõ ràng là có vấn đề, tình huống này, đại tỷ không hòa ly cũng không được đúng không? Nhưng hiện giờ bên làm sai là Trương gia, chúng ta vạch trần bọn họ, mọi người sẽ chỉ biết đồng tình đại tỷ. Về sau đại tỷ tái giá, cũng sẽ dễ dàng hơn đúng không?”

Như vậy, so với Lộ Nhị Bách tiến lên đánh cho Trương Thụ một trận thì hiệu quả hơn nhiều.

Cả nhà bị Thư Dư khuyên giải, nàng hiện giờ nghiễm nhiên đã thành tâm phúc của toàn bộ người Lộ gia rồi.

Sự tình phía sau giao cho Thư Dư, hiện tại quan trọng nhất chính là bọn họ phải coi như cái gì cũng không biết. Tiếp tục làm quần áo làm người mẫu, cứ để Đại Nha ở lại trong nhà là được, nếu như Trương gia hoặc là Trương Thụ tới, trực tiếp đuổi ra khỏi cửa.