TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 156: Huyện Nha Bị Vây Quanh

Thư Dư làm cho người ta thích lại đang đi thú y quán, con mèo hai ngày trước vẫn còn đang ở y quán mà.

Tiểu nhị ở Thú y quán thấy nàng, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Cô nương, may mà ngươi tới rồi, ngươi nếu lại không tới, chúng ta đều phải cho rằng ngươi không cần con mèo này nữa.”

Thư Dư vào cửa nhìn nhìn, “Ta sao lại không cần được, hai ngày trước tương đối nhiều việc nên trì hoãn chút. Mèo của ta đâu?”

“Đây đây.” Tiểu nhị mang theo nàng đi hậu viện, đứng ở phía trước một cái lồng sắt trong đó, mở ra rồi ôm mèo cho nàng, “Dựa theo cô nương phân phó, chưởng quầy chúng ta đã kiểm tra qua cho con mèo con này rồi. Đại khái lúc trước còn là mèo hoang đã bị khi dễ, nó lại còn nhỏ, thật đúng là ăn chút khổ, trên người có không ít vết thương nhỏ, hiện tại đã chữa trị gần hết rồi, chính là còn cần chăm chút một ít. Còn có chấy rận trên người cũng được bôi thuốc trừ rồi, tắm rửa xong nhìn còn rất sạch sẽ.”

Thư Dư bế con mèo nhỏ qua đi, con mèo này đại khái còn nhận được nàng, đối với nàng meo meo kêu lên.

Thanh âm tinh tế nho nhỏ, bộ lông màu trắng nhu thuận sạch sẽ, thập phần chọc người yêu thích.

“Con mèo này bao lớn rồi?”

“Tầm khoảng trên dưới sáu tháng.”

Thư Dư, “Nhỏ như vậy à?” Nàng hơi hơi nhíu nhíu mày, vậy lần trước cho nó ăn mê dược kia, sẽ không có vấn đề gì chứ.

Nàng lại hỏi tiểu nhị, xác định mèo con ngoài một ít vết thương bên ngoài thì những mặt khác đều ổn, lúc này mới yên lòng.

Thư Dư lúc trước đã để lại tiền trong thú y quán cho nên mấy ngày nay mèo con ăn cũng không tệ lắm, mắt nhìn so với nàng lần đầu tiên thấy thì tốt hơn rất nhiều.

Nàng kiểm tra một chút, cảm thấy không thành vấn đề, mới nói với tiểu nhị, “Đa tạ, ta đây mang nó về trước.”

“Được, có vấn đề gì thì cô nương lại đưa tới đây nhìn xem.”

Tiểu nhị chuẩn bị cho nàng một cái rổ nhỏ, trong rổ xếp một tầng vải vụn, đem mèo trắng thả đi vào.

Thư Dư liền trực tiếp bê theo cái rổ về phố Ninh Thủy.

Ai biết lúc đi ngang qua cửa huyện nha, lại phát hiện bên ngoài đứng đầy người, ở bên kia sôi nổi nghị luận.

Thư Dư bởi vì vấn đề thân phận ban đầu, vẫn luôn tận lực tránh tiếp xúc cùng huyện nha, lúc đi qua cửa huyện nha, từ trước đến nay đều là trực tiếp vội vàng đi nhanh.

Nhưng lúc trước cũng không náo nhiệt như vậy, hôm nay chẳng những bá tánh vây xem rất nhiều, bậc thang huyện nha kia còn đứng vài cái quan binh, mang theo đao vẻ mặt đầy sát khí.

Thư Dư hỏi người bên cạnh, “Đây là phát sinh sự tình gì đấy?”

Người nọ lập tức đè thấp thanh âm nói, “Nghe nói huyện lệnh chúng ta phạm tội, một canh giờ trước, đột nhiên tới một đội quan binh, đem toàn bộ huyện nha đều vây quanh, đã bắt huyện lệnh đại nhân rồi. Người dẫn đầu quan binh kia hiện tại còn ở bên trong, cũng không biết tình hình là như thế nào nữa.”

Thư Dư kinh ngạc, huyện lệnh Giang Viễn huyện hiện tại đã bị bắt?

Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, lại qua không bao lâu nữa, Thư gia sẽ xảy ra chuyện, trước đó, tóm lại những người phía dưới đều phải bị thu thập, mới có thể đem hắn cắn ra được, lại đem hành vi phạm tội chồng lên, xác định hình phạt của Thư gia.

Xem ra, khoảng cách người Thư gia bị tóm, cũng không còn bao lâu.

Nàng phải tranh thủ thời gian mới được.

Thư Dư đang chuẩn bị đi, đột nhiên nghe được một bá tánh vây xem khác nói, “Ta mới vừa hóng được một chuyện, hình như huyện nha có ai đó chạy thoát, hiện tại chúng ta cửa thành đều đóng rồi, không vào cũng không cho ra.”

“Gì? Ta đây hôm nay không phải không thể quay về nhà sao? Không được, ta phải đi xem.”

Thư Dư cũng chau mày lại, không ra được thành, thế thì nàng hôm nay chẳng phải là cũng không về được Thượng Thạch thôn?

Cũng may, nàng mấy ngày trước đây đã cùng người trong nhà nói qua, nếu là ngày nào đó sự tình nhiều thì sẽ nghỉ ở cửa hàng huyện thành, để cho bọn họ không cần lo lắng.