Thư Dư nhìn trước mặt tràn đầy vải vụn, cân nhắc một chút, nơi này ít nhất có thể làm được bảy tám con thú nhỏ rồi.
Lữ chủ nhân tặng lễ vẫn là đưa rất chắc chắn, đều đè ép thành một cục, trách không được nặng như vậy.
Thư Dư tìm một cái sọt, đem một đống vải vụn đã bung ra nhét hết vào sọt.
Ngay sau đó mới nhìn về phía hộp quà thứ tư, hộp quà này chính là Hướng Vệ Nam để hai quan binh đưa tới.
Hộp vuông vức, không phải rất lớn, trọng lượng cũng nhẹ như vậy.
Thư Dư duỗi tay mở ra, sau đó thấy được bên trong một khối tơ lụa gấp chỉnh chỉnh tề tề.
“Đây là……”
Thư Dư từng mua qua không ít vải dệt tơ lụa, đối với vải dệt mà Giang Viễn huyện hiện có đều đã tìm hiểu qua. Nhưng tơ lụa này, lại là nàng trước nay cũng chưa từng thấy.
“Tơ lụa này vừa nhìn đã biết không rẻ rồi.” Lương thị liếc ngang ngó dọc nói một câu, “Hướng đại nhân tặng lễ cũng thật chú trọng, biết cửa hàng chúng ta bán trang phục, đưa hạ lễ là tơ lụa, thật đúng là đưa đến đúng chỗ. Dùng tơ lụa này làm được quần áo, còn có thể làm thành bảo vật trấn tiệm luôn.”
Lão thái thái liếc xéo nàng một cái, hai quan binh lại không ở đây, ngươi có ở đây phun rắm cầu vồng hơn nữa cũng có ích lợi gì?
Nhưng mà, Hướng đại nhân đưa hạ lễ này, cũng đích xác làm người ta yêu thích không buông tay.
Tấm vải này còn không nhỏ, dư dả làm một bộ quần áo. Hơn nữa, xem hoa văn này, đường vân cũng rất nổi bật.
Thư Dư vừa lòng đem vải dệt thu lại, cuối cùng, nhìn về phía hộp quà mà Mạnh Duẫn Tranh đưa kia.
Hộp quà của hắn nhìn quy quy củ củ, tuy rằng không giống nặng như Lữ chủ nhân đưa, nhưng cũng có chút phân lượng.
Thư Dư mở ra xem bên trong, ngay sau đó sửng sốt một chút.
Nàng còn không chưa kịp mở miệng, liền nghe được Lý thị bên cạnh nói, “Như thế nào đưa giấy và bút mực? Nhà chúng ta lại không có người đọc sách, đều không dùng được, một chút cũng không thực tế, này không phải để cho bụi bám vào sao?”
Quả nhiên, Mạnh công tử kia vừa thấy chính là thư sinh không rành cách đối nhân xử thế mà, cho nên đưa đồ vật cũng không bình dân như vậy.
Nhưng mà, ngoài bọn họ, những người nhị phòng khác thấy lại là ánh mắt sáng lên.
Đặc biệt là Thư Dư, nhìn thấy giấy và bút mực phía dưới còn có một quyển bảng chữ mẫu, cùng với một bộ quyển trục.
Nàng đem bảng chữ mẫu đem ra, mở ra nhìn nhìn, quả thật là thứ dùng cho người mới học.
Thư Dư kêu Đại Hổ lại đây, “Nhị tỷ vốn dĩ nghĩ sáng ngày mai sẽ mang đệ đi thư phô nhìn xem, mua cho đệ một bộ giấy và bút mực dùng trước. Chỉ là Mạnh công tử nghĩ đến chu đáo, cho nên đã mang lại đây trước rồi. Nhìn xem, có thích hay không?”
Mạnh Duẫn Tranh hiển nhiên so với nàng càng hiểu về những thứ trên phương diện này hơn, hắn đưa nghiên mực kia rất quý trọng, bên cạnh còn có hai cái bút. Một cái nhìn rất tinh xảo, một cái khác lại có chút thô ráp, rõ ràng thích hợp người mới học dùng. Dư lại mực và giấy, cũng là loại thường dùng, vừa lúc cho Đại Hổ luyện tập.
Lão thái thái xem đến cao hứng không thôi, “Vừa lúc Đại Hổ nhà ta muốn đi đọc sách, Mạnh công tử đưa lễ chính là quá trùng hợp rồi.”
Lộ Nhị Bách cười nói, “Ta thấy không phải vừa khéo đâu, Mạnh công tử là biết nhà chúng ta có hài tử đang muốn học vỡ lòng, mở xong cửa hàng khẳng định là cũng muốn đưa Đại Hổ đi đọc sách, cho nên cố ý chọn lựa.”
Thư Dư cũng cảm thấy Mạnh Duẫn Tranh tâm tư tỉ mỉ, suy xét rất toàn diện.
Nhưng người đại phòng tam phòng Lộ gia nghe được mấy người đối thoại, lại khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, “Gì, các ngươi, các ngươi muốn đưa Đại Hổ đi đọc sách??”
Lão thái thái liếc mấy người một cái, “Có cái gì mà phải kinh ngạc như thế? Đại Hổ đến tuổi này rồi, đương nhiên muốn đi đọc sách. Như thế nào, nhà ta ra được người đọc sách không tốt sao?”