Lão thái thái, “Buổi chiều hôm trước, cái bằng hữu cùng Tứ dượng cháu kia cùng nhau ra cửa đã trở lại. Tứ cô cháu liền vội vàng đi hỏi hắn, kết quả người nọ lại nói, lúc trước đưa xong hàng rồi liền tách ra.”
Bằng hữu kia lại tự mình đi tiếp một việc khác, cho nên mới trì hoãn tới hiện tại mới trở về.
Nhưng Tứ dượng Thư Dư hẳn là phải sớm về nhà mới đúng, như thế nào đến bây giờ còn không thấy bóng dáng?
“Người này, không thể hiểu được đột nhiên đã không thấy tăm hơi, Tứ cô cháu lúc trước còn nghĩ, bằng hữu kia của hắn cũng không trở về, vậy hẳn là hai người ở cùng nhau, nói không chừng bị sự tình gì đó làm trì hoãn. Hiện tại thì hay rồi, bằng hữu kia của hắn đã trở lại, Tứ dượng cháu lại không hiểu được đi nơi nào.”
Thư Dư trầm tư một lát, “Vậy Tứ cô có nói Tứ dượng cùng bằng hữu kia tách ra là ở nơi nào không?”
“Huyện thành.” Lão thái thái nói, “Nhưng đã qua nhiều ngày như vậy rồi, ai biết đi nơi nào? Người Viên gia nhưng thật ra đều đến những chỗ hắn có khả năng đi để tìm rồi, cũng không có kết quả.”
Viên gia, chính là nhà chồng Tứ cô, Tứ dượng tên là Viên Sơn Xuyên.
Lão thái thái nói đến đây, ngẩng đầu nói với Lương thị, “Ngươi trở về cũng nói một tiếng với Tam Trúc, hắn ở chỗ thôn quê này không phải nhận thức mấy người bạn nhậu sao? Bảo hắn hỗ trợ hỏi thăm một chút, nhìn xem có cái manh mối gì hay không.”
Lương thị thình lình bị điểm danh, có chút không vui, lẩm nhẩm lầm nhầm nói, “Hắn nào nhận thức cái bằng hữu gì a, mỗi ngày đều ngồi xổm trong nhà, hắn kia……”
Thư Dư chậm rãi xoay đầu nhìn nàng ta, thanh âm của Lương thị đột nhiên im bặt, ngay sau đó chuyển câu chuyện, cười nói, “Nương yên tâm, ta đây liền trở về nói với đương gia. Tứ Hạnh tốt xấu gì cũng là thân muội muội của hắn, việc này hắn khẳng định sẽ giúp, đương gia chúng ta nhưng rất nhiệt tâm đó.”
Lão thái thái, Thư Dư: Lời này nói ra ngươi đều không đỏ mặt sao?
Lương thị vội vã rời khỏi.
Cổng viện đóng lại, toàn bộ Lộ gia cũng chỉ còn lại hai bà cháu các nàng.
Thư Dư lôi kéo tay lão thái thái nói, “Bà nội không cần lo lắng, người sẽ không vô duyên vô cớ mất tích, chỉ cần mọi người tìm nhiều một chút, khẳng định có thể tìm được. Đúng rồi, Tứ cô báo quan chưa?”
Lão thái thái gật đầu, “Báo rồi, sáng này hôm qua đã đi báo. Chỉ là hiện tại huyện nha mới vừa thay đổi huyện lệnh, vốn dĩ đã lộn xộn, nơi nào có thể ra tay tới hỗ trợ chúng ta tiểu dân chúng tìm người a?”
Bà không nói chính là, lúc ấy người Viên gia báo quan đã nhiều lời vài câu, bị người ta không kiên nhẫn đuổi ra ngoài.
Bọn họ loại bá tánh tầm thường này, vốn dĩ cũng
“Tốt xấu gì cũng có hy vọng mà, bằng không chúng ta ngày mai lại đi huyện nha một chuyến.”
Lão thái thái sửng sốt, nhìn về phía cháu gái nhà mình, nhíu mày nói, “Cháu muốn đi tìm Hướng đại nhân? Nhưng không phải cháu nói, cháu cùng Hướng đại nhân không phải rất quen thuộc sao? Như vậy phiền toái người ta có phải hay không không tốt lắm, Hướng đại nhân rất bận, đừng làm cho hắn đối với cháu lưu lại ấn tượng không tốt.”
Lão thái thái không tán đồng, Thư Dư lại cười lắc đầu, “Không có, cháu không tìm Hướng đại nhân.”
Loại chuyện này sao mà cần Hướng Vệ Nam chứ? Kia không phải đại tài tiểu dụng sao?
Nàng còn muốn giữ lại phần khen thưởng kia của Hướng Vệ Nam dùng ở trên sự kiện lưu đày của mình cơ.
Thanh âm của Thư Dư nhẹ nhàng chậm chạp mở miệng, “Bà nội, bà đã quên hai cái quan binh hôm qua tới tặng lễ kia sao? Tốt xấu cũng đã gặp mặt, nói qua nói mấy câu đúng không? Chúng ta cũng không cần bọn họ làm cái gì, chỉ kêu bọn họ hỗ trợ lưu ý một chút. Thuận tiện tra lộ dẫn xem thế nào.”
“Lộ dẫn?”
“Đại Túc triều phàm là người nào rời xa nơi cư trú trên trăm dặm, đều yêu cầu lộ dẫn. Nếu như không có lộ dẫn, chứng tỏ Tứ dượng vẫn ở trong vòng trăm dặm.”