Thư Dư nên hỏi đã hỏi xong, dư lại cũng không có manh mối gì.
Nàng nói với quan binh kia, “Như vậy chúng ta trong lòng cũng hiểu rõ, đến lúc đó phát động thân thích bằng hữu bên người cùng nhau hỏi thăm một chút cũng có phương hướng. Còn phải thỉnh cầu quan gia nếu như có tin tức của Tứ dượng ta, nhờ người đi Y Nhân Các nói một tiếng, Lộ gia vô cùng cảm kích.”
“Lộ cô nương yên tâm đi, sự tình của tứ dượng ngươi, chúng ta sẽ tận lực hỗ trợ tìm.”
Có những lời này, Thư Dư xác thật yên tâm.
Nàng đem hai bình rượu trong tay đưa qua, “Đây là một mảnh tâm ý của chúng ta, xin hãy nhận lấy.”
Quan binh kia liên tục xua tay, “Này không được, ta không thể lấy được.”
“Như vậy đi, rượu này ấy, ngươi giúp ta mang đi cho đại nhân nhà các ngươi nhé. Cửa hàng nhà ta khai trương, hắn tặng lễ lại đây, ta cũng phải đáp lễ chứ, đúng không?”
Lời nói như vậy cũng không sai.
Quan binh không có biện pháp phản bác, kết quả Thư Dư lại từ phía sau cầm một bình rượu nữa ra, “Rượu này thì cho ngươi cùng vị quan gia khác kia, cũng nên tặng thù lao cho chân chạy chứ, đúng không.”
Hắn cư nhiên lại lần nữa không có lời gì để nói.
Một lát sau, hắn đem ba bình rượu đều nhận lấy. Rượu này hắn có thể mang qua cho đại nhân xem qua trước đã, nếu đại nhân đồng ý, có thể quang minh chính đại nhận lấy tổng không thành vấn đề đi.
Quan binh kia gật gật đầu, “Được, ta đây lại làm chân chạy một chuyến, đem lễ này đưa qua cho đại nhân.”
“Vất vả rồi, chúng ta đây liền không quấy rầy đại nhân, cáo từ.”
Thư Dư đỡ lão thái thái rời khỏi cửa huyện nha, quan binh kia ‘ sách ’ một tiếng, lại lần nữa cảm thán một câu —— Lộ cô nương tuổi nhỏ mà tác phong hành sự
Hắn ngửi ngửi bình rượu, mùi hương thật thơm nồng, đều có chút thèm.
Hắn đem bình rượu nhấc lên, nhanh chóng chạy vào bên trong huyện nha.
Hướng Vệ Nam mới từ thư phòng ra tới, liền thấy quan binh kia dẫn theo mấy bình rượu lại đây, lập tức nhíu nhíu mày, kêu hắn, “Hồ Lợi, rượu này của ngươi từ đâu ra đấy?”
“Đại nhân.” Hồ Lợi nhanh chóng tiến lên, “Rượu này là Lộ cô nương đưa.”
Hướng Vệ Nam cả kinh, “Lộ cô nương? Lộ Thư Dư? Nàng đã tới?”
“Đúng vậy, vừa tới.”
“Tới tìm ta?”
Hồ Lợi lắc đầu, “Không có, Lộ cô nương nói là tới tìm ta.”
Hướng Vệ Nam, “……” ồ, hai người các ngươi còn rất quen thuộc cơ đấy?
Hồ Lợi cũng không giấu giếm, đem sự tình Thư Dư nhờ vả một năm một mười đều nói rõ ràng, bao gồm cả hai bình rượu đưa cho hắn nữa.
Hướng Vệ Nam cầm hai bình rượu, tâm tình, phá lệ phức tạp.
Về sự tình của Viên Sơn Xuyên, hắn kỳ thật đã sớm biết.
Chính là bởi vì biết, cho nên sau khi thu được tờ giấy Mạnh Duẫn Tranh cảnh cáo hắn mới không để bụng. Mạnh Duẫn Tranh không phải không cho hắn đi quấy rầy Lộ Thư Dư sao? Không sao hết, hắn chờ Lộ Thư Dư chủ động tìm tới cửa gặp hắn.
Trong lòng hắn đã sắp xếp kế hoạch ổn thỏa cả rồi, không nghĩ tới tiểu cô nương này không ra bài theo lẽ thường gì cả.
Nàng muốn tìm Viên Sơn Xuyên, chẳng lẽ không nên tìm hắn - quan viên lớn nhất huyện nha này, mới có thể nắm chắc hơn một chút sao?
Cư nhiên liền tìm cái tiểu binh chạy chân, còn tặng mấy bình rượu, ha hả.
Hồ Lợi rõ ràng cảm giác được thần sắc đại nhân nhà mình không thích hợp, hắn có chút chần chờ hỏi, “Đại, đại nhân, chúng ta có phải hay không không nên thu rượu này?”
Hướng Vệ Nam liếc xéo hắn một cái, đem rượu chân chạy của hắn nhét trở lại cho hắn, “Cho ngươi thì ngươi cầm đi, nhưng mà phải nói trước đó, không được uống rượu hỏng việc.”
Hồ Lợi nháy mắt chuyển sang gương mặt tươi cười, “Đại nhân yên tâm.”
Hướng Vệ Nam xoay người liền đi, đi được vài bước lại quay đầu, dặn dò hắn, “Sự tình Viên Sơn Xuyên cũng để tâm một chút, phái hai người đi tìm xem.”