TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 230: Giang Tam Thiếu Theo Dõi Ngươi

Mọi người trong phòng thử đồ đôi mắt nhịn không được sáng ngời, sôi nổi xông tới.

“Quả nhiên, người dựa vào quần áo những lời này một chút cũng không sai.”

Trang dung hơn nữa váy áo, hiện giờ Chỉ Ấu cô nương cùng lúc trước tiến vào cửa hàng phong cách hoàn toàn bất đồng.

Nhưng mà Thư Dư lại nhíu nhíu mày, “Vòng eo váy có chút hơi lớn, ta để nương ta hỗ trợ sửa chữa một chút, Chỉ Ấu cô nương chờ một lát.”

Thư Dư cầm váy đi hậu viện, bên kia Nguyễn thị cùng mẹ con A Hương đã bận việc rồi.

Nhìn thấy nàng tiến vào, Nguyễn thị vội tiến lên, nhỏ giọng hỏi, “Thế nào? Quần áo của chúng ta có thể bán đi ra ngoài sao?”

“Đương nhiên có thể, hôm nay có khi còn sẽ thanh lý hết.”

Nguyễn thị cao hứng đến không chịu được, tiếp nhận váy Thư Dư đưa qua đi bên cạnh bận việc.

Thư Dư lại đi đại đường, hiện giờ Chỉ Ấu trang dung đã hoàn thành, còn mua đi một kiện váy rồi.

Chỗ quần áo còn lại vốn là không nhiều lắm, bởi vậy phản ứng vội chạy nhanh đi đại đường.

Thời điểm Thư Dư đi qua, đã bị người bao quanh vây lấy. Đinh gia đại thiếu nãi nãi giành trước nói, “Lộ chủ nhân, ngươi lần trước tới trong phủ chính là đã nói với ta rồi, nói cửa hàng các ngươi có váy áo thích hợp với ta, ngươi cũng không thể cho người khác được.”

“Đương nhiên sẽ không, kiện quần áo của ngươi, ta chính là để dành riêng cho ngươi đó.” Nói xong Thư Dư đi ra sau quầy, đem một cái hộp mở ra, “Đại thiếu nãi nãi thử xem?”

Đinh gia đại thiếu nãi nãi vội vàng tiếp nhận, kêu Đinh Nguyệt Hoa cùng đi phòng thử đồ.

Những người khác thấy thế, sôi nổi tìm Thư Dư nói chuyện.

Thư Dư ứng phó cảnh tượng như vậy cũng rất thành thạo, rất nhanh đã chọn ra cho các nàng quần áo thích hợp với mỗi người.

Cũng có người kích cỡ quá lớn hoặc là quá nhỏ, Thư Dư đều mang đi hậu viện để Nguyễn thị hoặc là A Hương hỗ trợ sửa một chút, cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Cũng may cửa hàng quần áo không nhiều lắm, nhưng ít nhất cũng đủ cho mỗi người một bộ.

Có người động tác mau, trực tiếp mua hai kiện.

Cũng chỉ trong vòng một buổi sáng, cửa hàng quần áo của Thư Dư đã toàn bộ tiêu thụ không còn gì nữa.

Nhưng đối với đám người Đinh Nguyệt Hoa mà nói, lại vẫn là không đủ.

Các nàng trước kia phần lớn là trong nhà mua vải về làm trang phục, tú nương làm quần áo đương nhiên thực vừa người cũng rất đẹp. Cũng không biết vì cái gì, chính là không có thích hợp như Thư Dư chọn cho các nàng vậy…….

Đúng, chính là thích hợp.

Màu sắc thích hợp, kiểu dáng thích hợp, mặc ở trên người liền phảng phất như là đặt may riêng cho chính mình vậy, hiệu quả thêm vào quả thực không chỉ dùng được từ quá đẹp.

Hơn nữa, quần áo Y Nhân Các bên này, kiểu dáng rất mới mẻ độc đáo, ngoại trừ không thêu thùa bên trên ra thì những cái khác đều rất tinh diệu.

Thư Dư đáp ứng các nàng sẽ tận lực chế tạo gấp gáp thêm nhiều quần áo chút, nếu như có bộ nào thích hợp cho ai đó, khẳng định sẽ để dành lại cho các nàng.

Mọi người lúc này mới vừa lòng, lập tức đi quầy thanh toán bạc.

Thừa dịp thời cơ này, Đinh Nguyệt Hoa lôi kéo Thư Dư đi một bên nói chuyện.

“Cô ngày hôm qua có phải đến tiệm rượu Cát Tường mua rượu không?”

Thư Dư kinh ngạc, “Sao cô biết?”

“Đương nhiên là Đặng thị nói với ta rồi.” Đinh Nguyệt Hoa mở miệng, “Nàng nói cô đến cửa hàng của nàng mua mấy bình rượu, còn nói là ta giới thiệu qua, đúng không.”

Thư Dư gật đầu, “Ân…… Có vấn đề gì sao?” Nàng hôm qua hẳn là chưa nói cái gì dư thừa chứ nhỉ, vì không có vẻ quá đột ngột, nàng cũng chỉ nói ở phố Ninh Thủy mở cửa hàng, ngay cả vị trí cụ thể tên gọi là gì cũng chưa nói.

Đinh Nguyệt Hoa thở dài, “Mua rượu đương nhiên là không thành vấn đề, nhưng, nhưng ngươi đi thời cơ không đúng a. Đặng thị chạy riêng tới nói cho ta, nói ngươi bị chú em chồng nhà nàng ấy coi trọng.”

Thư Dư đầu óc toàn dấu chấm hỏi, “Ai??”