TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 288: Đi Hỏi Đinh Nguyệt Hoa

Lộ Tam Trúc thấy Thư Dư không nói lời nào, đành ở trước mặt nàng quơ quơ, “A Dư, A Dư?”

Thư Dư chụp bay tay hắn, tức giận liếc hắn một cái, “Làm cái gì?”

Lộ Tam Trúc hắc hắc hắc cười, “Ta trước nay còn không đi qua chợ đen bao giờ, cũng không biết bên trong bán cái gì nhỉ.”

“Thúc muốn đi à?”

“Ta nhưng thật ra cũng muốn đi mở rộng tầm mắt mà.” Lộ Tam Trúc nói xong thở dài một hơi, “Nhưng chúng ta có tín vật đi chăng nữa cũng không biết chợ đen rốt cuộc ở nơi nào, khi nào mở, cũng tìm không thấy chỗ vào.”

Nói đến đây, hắn đột nhiên có chút ủ rũ, cho nên ngọc bài này cho dù lấy được tới tay cũng không dùng được.

Thư Dư lại cười nói, “Chúng ta không biết, đi hỏi người khác một chút không phải được rồi sao?”

“Hỏi ai? Chẳng lẽ chúng ta đi hỏi ba cái công tử kia?” Lộ Tam Trúc khiếp sợ, hắn cũng không dám lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ nữa đâu.

Thư Dư đỡ trán, “Đương nhiên không phải, ta nói chính là Đinh gia.”

“Sao ngươi xác định là Đinh gia biết?”

“Thúc nghĩ đi, có thể tiến vào chợ đen mua bán đồ vật khẳng định ít ỏi lại thập phần sang quý, vậy thì đi vào giao dịch tự nhiên không có khả năng là tiểu dân chúng được, ở huyện thành chúng ta những nhà nào có thể tiêu phí được số bạc lớn đây? Khẳng định là giống Đinh gia Giang gia đã nấn ná ở Giang Viễn huyện nhiều năm, hương thân phú hộ bản địa căn cơ vững chắc. Nếu như đến bọn họ cũng không biết chợ đen ở nơi nào, vậy thì uổng công bọn họ lăn lộn nhiều năm như vậy rồi.”

Càng quan trọng là, Đinh gia chính là làm giàu từ tiệm cầm đồ.

Bên trong tiệm cầm đồ nhiều nhất chính là các loại đồ vật vô chủ, thậm chí còn có không ít bảo bối đều là lai lịch không rõ ràng. Những vật phẩm này không thể đưa ra ánh sáng, nhưng giá cả lại xa xỉ, đặt ở chợ đen mua bán là thích hợp nhất.

Cho nên Thư Dư cảm thấy, về chợ đen Đinh gia biết được tuyệt đối so với người bình thường phải nhiều hơn nhiều.

Mà Đinh Nguyệt Hoa tuy rằng là nữ tử, cũng đã tiếp nhận một bộ phận sinh ý của Đinh gia. Cái khác không nói, lối vào chợ đen cùng với thời gian khai trương những sự tình tương tự như vậy, chắc sẽ biết chứ?

Lộ Tam Trúc nghe nàng nói như vậy, tức khắc bừng tỉnh đại ngộ, “Ngươi nói đúng, A Dư ngươi thật là quá thông minh.”

Hắn sao lại không có đầu óc như vậy chứ, không thể nghĩ nổi mấy cái này nhỉ?

Thư Dư xoa xoa trán, đây không phải suy luận bình thường sao?

Lộ Tam Trúc hưng phấn lên, “Vậy ngươi muốn đi tìm Đinh gia cô nương sao? A Dư à, ngươi thật sự muốn đi chợ đen?”

Thư Dư do dự một lát, “Ta xác thật muốn đi chợ đen nhìn xem.”

Nàng từ sau khi nhìn thấy tờ giấy kia của sư phụ thì đã biết chính mình đại khái là chạy không thoát được vận mệnh bị lưu đày, cho nên hiện tại hẳn là phải nắm chặt thời gian ôm nhiều tiền chút mới phải.

Nàng vì tương lai lưu đày của mình phải dùng đến bạc mà chuẩn bị tốt, chuẩn bị cho trên đường, cho cuộc sống lưu đày sau đó, khoản phí dụng này vượt xa so với số nàng đang có trong tay.

Cửa hàng trang phục kiếm tiền vẫn là quá chậm, hiện giờ có một cơ hội bày ra ngay trước mặt mình, Thư Dư rất muốn thử một lần.

Chợ đen……

Một nơi không cần bại lộ thân phận thật sự vẫn có thể giao dịch, một nơi mà cho dù nàng lấy ra vật hi hữu thế nào chăng nữa, cũng có thể thoát thân được.

Cho nên, nàng muốn đi xem.

Lộ Tam Trúc thấy nàng gật đầu, lập tức xoa xoa tay nói, “Vậy ngươi lúc nào đi thì mang theo ta nhé.”

Thư Dư đem ngọc bài cất đi, “Chờ ta hỏi thăm ra địa chỉ của chợ đen trước đã rồi nói sau.”

Còn phần muốn mang theo hắn hay không, còn phải suy xét đã.

Lộ Tam Trúc lại cảm thấy Thư Dư là đáp ứng hắn rồi, căn bản không nghĩ tới đối phương đang nghĩ tới chủ ý qua cầu rút ván, dù sao ngọc bài đã nằm ở trên tay Thư Dư rồi.

Lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng của lão thái thái, “Lão Tam, ngươi có ổn không đó? Nếu mà còn chưa về nữa thì cửa thành cũng đóng mất đấy.”