TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 291: Tìm Đinh Gia Giáo Huấn Thư Dư

Ba vị công tử ca đều không rảnh lo tắm rửa, nhanh chóng mặc quần áo khô vào rồi lập tức trở về rừng hoa đào.

Bọn họ đều cảm thấy hẳn là lúc rơi xuống nước đã bị rớt ngọc bài, khả năng là nằm trong đáy hồ rồi.

Cho nên bọn họ sai mấy cái hạ nhân một lần nữa xuống nước tìm kiếm, nhưng mà thời gian đã quá muộn, đáy hồ một mảnh tối tăm, sao có thể tìm được.

Bọn họ tìm hồi lâu cũng không có tung tích, vấn đề là loại chuyện này bọn họ cũng không dám kinh động những người khác, ngay cả chủ nhân của rừng hoa đào Tề lão gia nghe tin lại đây hỏi bọn hắn phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng chỉ nói làm rớt đồ, chưa nói đồ kia là ngọc bài, hơn nữa cự tuyệt Tề lão gia hỗ trợ.

Bọn họ tìm không thấy, chỉ có thể bất lực trở về, cả đêm cũng không thể nào ngủ nổi, đều đang nhớ lại xem ngọc bài rốt cuộc rớt tới nơi nào.

Nghĩ nghĩ, bọn họ liền hoài nghi tới trên đầu Thư Dư bọn họ rồi.

Ngọc bài kia, có khi hiện tại không phải rớt vào trong nước mà chính là bị bọn họ ăn trộm mất.

Bọn họ thậm chí cảm thấy khả năng sau có tính khả thi lớn hơn nữa.

Cho nên hôm nay ba người vừa tỉnh dậy, lại đi một chuyến dạo qua một vòng rừng hoa đào, sau khi xác định không có. Khiến cho bọn hạ nhân tiếp tục xuống nước tìm, mà ba người bọn họ thì tới Đinh gia.

Một mặt là để Đinh gia hỗ trợ tra ra nơi ở của Thư Dư bọn họ, một mặt cũng muốn cho Đinh đại thiếu gia hỗ trợ thu thập mấy người Thư Dư.

Bọn họ thật sự quá không cam lòng, nếu không phải bởi vì mấy người Thư Dư, bọn họ sẽ không tổn thất bạc và mặt mũi, càng sẽ không làm rơi mất ngọc bài.

Giờ phút này đứng ở cửa Đinh gia, ba cái công tử ca vẫn thập phần phẫn hận như trước.

Cũng may bọn họ còn biết thu liễm tính tình, điều tiết một chút biểu tình sau đó đi lên gõ cửa.

Bọn họ đều là phú hộ ở huyện thành bên cạnh, mang theo lễ vật tới cửa bái phỏng, tự nhiên sẽ không bị ngăn trở.

Người gác cổng chạy vào bẩm báo, không bao lâu, ba người đã được thỉnh đi vào.

Thư Dư lúc này đã bị Đinh Nguyệt Hoa lôi kéo vào sân của mình, không đợi Thư Dư mở miệng, nàng đã gấp không chờ nổi nói, “Thư Dư mau tới đây, ta vừa lúc có sự tình muốn nói với cô đó.”

“Chuyện gì a?”

“Giang Lễ, chính là lần trước ta nói cho cô đó, cái Giang tam thiếu mơ ước cô đã xảy ra chuyện. Việc này cô đã nghe nói qua chưa?”

Đừng nói nghe nói qua, việc này chính là Thư Dư tự mình làm đấy, trong lòng nàng đương nhiên rõ ràng.

Nhưng nàng vẫn là gật gật đầu, không xác định hỏi, “cô đang nói đến sự tình Giang tam thiếu bị người đánh vỡ đầu?”

“Đúng đúng đúng.” Đinh Nguyệt Hoa rất cao hứng, Giang gia xui xẻo, nàng cả người lập tức thoải mái.

Đã nhiều ngày nàng vẫn luôn lấy những tin đồn bát quái của Giang gia để ăn ngon hơn, tâm tình thật là tốt.

Thư Dư, “Nghe nói, từ ngày ấy khi cô nói cho ta tâm tư của Giang tam thiếu, ta cũng vẫn luôn lưu ý Giang gia. Cũng đã nghĩ nếu như đối phương thật sự tìm tới tận cửa, ta không có biện pháp chỉ có thể chạy tới huyện nha xin giúp đỡ. Kết quả chờ tới chờ đi, lại chờ được tin tức Giang Lễ bị người đánh. Nói thực ra, tuy rằng không phúc hậu, nhưng lòng ta xác thật là vui sướng.”

“Phúc hậu phúc hậu, sao lại không phúc hậu? Hắn chính là làm ác quá nhiều, bị người tìm tới tận cửa mới là bình thường.”

Thư Dư lo lắng, “Ta vẫn sợ hắn sau khi thương thế lành, lại nghĩ tới việc này.”

“Sẽ không, ta nói cho cô nhé, Giang gia hiện tại rất náo nhiệt, hắn không có tâm tư tìm cô gây phiền toái đâu.” Tin tức bên trong Giang gia chia bè chia cánh người bình thường không biết, Đinh Nguyệt Hoa lại rõ ràng như ban ngày, ngày lành của Giang Lễ kia rõ ràng sắp hết rồi, nàng lập tức cho Thư Dư ăn một viên thuốc an thần.

Thư Dư thở ra một hơi, “Vậy ta đây an tâm rồi.”

Đinh Nguyệt Hoa lôi kéo nàng uống hai ngụm trà, lúc này mới hỏi, “Đúng rồi, hôm nay cô lại đây tìm ta, có phải là có chuyện gì không?”