TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 292: Lén Lút

Thư Dư tất nhiên không có khả năng nói thẳng là mình tới tìm Đinh Nguyệt Hoa để hỏi thăm tin tức về chợ đen.

Nàng còn chưa cùng Đinh Nguyệt Hoa thân thuộc đến mức có thể mở miệng trắng ra như vậy.

Cho nên nàng đem tay nải sáng sớm đã chuẩn bị xong cầm lại đây, đặt ở trên bàn mở ra, “Lần trước cô đặt quần áo ở cửa hàng chúng ta, đã làm xong hết rồi, ta hôm nay vừa lúc không có việc gì nên lấy lại đây cho cô xem. Cô thử đi, nếu như không thích hợp, còn có thể sửa lại.”

Đôi mắt Đinh Nguyệt Hoa lập tức sáng lên, cầm váy mở ra xem, liếc mắt một cái đã thích rồi.

“Ta đi thử chút.”

Thư Dư ngồi ở bên ngoài uống trà, trong lòng cân nhắc xem nói bóng nói gió như thế nào để tìm hiểu được tin tức chợ đen đây. Không bao lâu, Đinh Nguyệt Hoa đã mặc bộ đồ mới từ phòng trong đi ra.

Nàng đứng ở trước mặt Thư Dư dạo qua một vòng, “Thế nào?”

“Quả nhiên phi thường thích hợp với cô luôn, bộ quần áo này cũng chỉ có cô mặc mới căng lên được, nhìn ưu nhã hào phóng, khí chất như lan, ừ, hoàn mỹ.”

Lời này Thư Dư không phải khen giả dối, rốt cuộc quần áo này chính là căn cứ theo bộ dáng thân hình của Đinh Nguyệt Hoa mà làm riêng.

Đinh Nguyệt Hoa nhấp môi nở nụ cười, “Không hổ là Lộ chủ nhân a, đúng là biết nói chuyện thật đấy.”

Thư Dư thành khẩn, “Ta đây là ăn ngay nói thật, bằng không cô đi hỏi Tiểu Vân một chút xem.”

Đinh Nguyệt Hoa lại không đợi Tiểu Vân mở miệng, khẽ hừ một tiếng, “Không cần hỏi nàng, nàng cũng sẽ chỉ nhặt lời dễ nghe mà nói thôi.” Nàng dừng một chút, đột nhiên nói, “Chúng ta đi hỏi người khác một chút.”

“Hỏi ai?”

“Không biết, đi dạo trong vườn đi, nhìn xem phản ứng của mọi người đã, ta mới có thể biết quần áo này đẹp hay không đẹp, đến lúc đó ta lại đưa tiền.”

Thư Dư hạn hán lời luôn, nhìn về phía Tiểu Vân bên cạnh.

Người sau che miệng nhỏ giọng cười, mắt thấy Đinh Nguyệt Hoa đi ra ngoài, nàng mới thấp giọng nói, “Từ khi Lộ chủ nhân nói cho tiểu thư phải trang điểm như thế nào mới thích hợp với chính mình, tiểu thư hiện giờ so với trước kia vui vẻ hơn nhiều, cũng thích ra cửa hơn một chút.”

Nói xong liền đuổi theo.

Được rồi, Thư Dư đã hiểu.

Đinh Nguyệt Hoa trước kia tự ti về dung mạo của mình, không thích lẫn trong đám người, đặc biệt là những người Đinh gia khác bộ dáng lớn lên đều không kém. Nàng một khi đi qua liền trở thành phông nền cho người khác, so với như thế còn không bằng ngốc ở trong phòng đọc sách, thẩm tra đối chiếu sổ sách.

Nhưng hiện tại đã khác rồi, Thư Dư nói cho Đinh Nguyệt Hoa một phương pháp trang điểm hàng ngày, không cần quá đẹp, có thể phóng đại ưu điểm ngũ quan của nàng ra như vậy là đủ rồi.

Tính tình Đinh Nguyệt Hoa trở nên lạc quan, hận không thể mỗi ngày đều lượn qua trước mặt người khác.

Mới vừa lấy được kiện quần áo mới, nàng đương nhiên cũng phải đi trong vườn dạo một chút, thuận tiện triển lãm mới được.

Thư Dư âm thầm thở dài một hơi, chỉ có thể theo đi cùng.

Quả nhiên, mục tiêu của Đinh Nguyệt Hoa minh xác hướng về phía sân viện của huynh đệ tỷ muội nàng mà đi.

Như thế làm Thư Dư trong chốc lát không tìm được cơ hội đề cập đến đề tài, hỏi thăm tin tức chợ đen.

Nhưng mà Đinh Nguyệt Hoa sau khi đi được một đoạn, lại đột nhiên ngừng lại, cau mày nhìn về phía một người cách đó không xa.

“Đó có phải nha hoàn bên người tam muội không?”

Tiểu Vân ghé đầu nhìn thoáng qua, “Đúng vậy, là Ích Hương.”

Đinh Nguyệt Hoa nheo lại mắt, “Nàng ở bên kia lén lút làm cái gì?” Dừng một chút, nàng vung tay lên, “Đi, đi xem.”

Ba người đi nhanh hướng tới sân của tam cô nương, đến càng gần, Ích Hương tự nhiên cũng thấy được các nàng.

Nàng đột nhiên mở to hai mắt nhìn, lập tức hoảng loạn rũ đầu xuống, làm bộ không nhìn thấy, quay đầu rời đi.

Tiểu Vân bay nhanh đến, trực tiếp cản người lại.

Đinh Nguyệt Hoa tiến lên vài bước, đánh giá bộ dáng nàng hoang mang rối loạn, hỏi, “Tam muội đâu?”

Ích Hương cười gượng nói, “Tam, tam tiểu thư thân thể không thoải mái, đang ở bên trong nghỉ ngơi.”

“Phải không? Ta đây vừa lúc vào thăm nàng.”