TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 293: Đãi Khách Ở Tiền Sảnh

Đinh Nguyệt Hoa nói xong liền hướng bên trong đi, Ích Hương sắc mặt đại biến, sốt ruột ngăn ở phía trướ nàng c, “Nhị tiểu thư, tiểu thư nhà chúng ta đã ngủ rồi, không gặp người.”

“Như thế nào, ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn được ta?”

Đinh Nguyệt Hoa đẩy ra nàng, trực tiếp đi vào bên trong.

Thư Dư cảm thấy cái này dù sao cũng là việc nhà của Đinh gia, nàng không tiện nhúng tay cho nên đứng ở bên ngoài sân.

Ai biết Ích Hương thấy ngăn không được Đinh Nguyệt Hoa, không nói hai lời quay đầu chạy, muốn đi báo tin.

Nhưng Tiểu Vân vẫn luôn đều nhìn chằm chằm nàng, nàng vừa chạy đã bị Tiểu Vân đuổi theo bắt lấy.

Đinh Nguyệt Hoa đi ra, “Tam muội rốt cuộc ở đâu? Ngươi nếu như không thành thật trả lời, ta có thể phải hoài nghi ngươi rắp tâm bất lương, muốn làm việc bất lợi cho tam muội, đến lúc đó trực tiếp đánh chết là xong việc.”

Đinh Nguyệt Hoa rốt cuộc là đích nữ, lại ở bên ngoài hành tẩu làm buôn bán, thời điểm mặt trầm xuống, khí thế trở nên rất bức người.

Ích Hương rõ ràng chịu đựng không nổi, vẻ mặt đưa đám, dưới ba câu đã bị đe dọa thành thật khai báo, “Tam tiểu thư, nàng, nàng đi ra tiền sảnh.”

Tiền sảnh??

Đinh Nguyệt Hoa nhíu mày, “Nàng đang yên đang lành đi ra tiền sảnh làm cái gì? Chẳng lẽ lại muốn gây chuyện xấu gì nữa?”

Cái từ ‘ lại ’ này được dùng rất kỳ diệu.

Thư Dư hơi hơi ngẩng đầu lên, nàng đã từng gặp qua vị tam tiểu thư này một mặt, lúc ấy nàng bị Đinh thái thái trừng phạt quỳ gối bên ngoài sân viện của Đinh Nguyệt Hoa, nước mắt rơi như mưa, nhu nhược đáng thương, ngay cả khóc cũng không dám khóc lớn.

Nhưng Thư Dư là xem qua vết sẹo trên trán Đinh Nguyệt Hoa, vết sẹo hơi dài cũng khá lớn, muốn nói là trong lúc tranh chấp vô tình bị cắt qua, kỳ thật khả năng nhỏ.

Nếu không phải vô tình, đó chính là vị tam cô nương kia …… Cố ý.

Nàng dựa vào việc bị từ hôn muốn tự sát, kết quả cũng muốn hủy diệt dung mạo của Đinh Nguyệt Hoa luôn.

Chỉ là thủ pháp không quá thành thục, Thư Dư có thể nhìn ra được, vậy thì đại phu xem bệnh cho Đinh Nguyệt Hoa, có lẽ cũng có thể nhìn ra được rồi.

Nhưng đại phu kia có thể nói việc này cho Đinh thái thái hay không thì không biết được.

Hiện giờ Đinh Nguyệt Hoa khi nhắc đến tam muội này thì vẻ mặt khinh thường, chắc hẳn là đã biết người này không phải cái tiểu bạch thỏ đơn thuần đáng thương gì rồi.

Hào môn nội đấu a, quả nhiên quá phức tạp.

Thư Dư ở trong lòng âm thầm cảm khái, Đinh Nguyệt Hoa đã dặn dò Tiểu Vân đi hỏi thăm một chút hình hình ở tiền sảnh.

Tiểu Vân thực mau trở về, thần sắc có chút cổ quái nói, “Tiểu thư, tiền sảnh bên kia…… Đại thiếu gia đang đãi khách.”

“Đãi khách? Đối phương là ai?”

“Hình như là, mấy người Trương gia công tử ở huyện thành bên cạnh lại đây.”

Trương gia công tử?? Huyện thành bên cạnh lại đây?? Mấy người??

Thư Dư nhanh chóng ngẩng đầu, không phải là như nàng nghĩ đấy chứ?

Nàng vừa chợt lóe ra ý tưởng thì Đinh Nguyệt Hoa bên người lại là sắc mặt khẽ biến, “Không xong rồi, ta phải đi ra tiền sảnh nhìn xem. Tam muội quả nhiên lại nảy sinh ý nghĩ bậy bạ.”

Đinh Nguyệt Hoa vội vàng đi ra tiền thính, đi đưuọc vài bước lại dặn dò Tiểu Vân, “Ngươi trước tiên thay ta chiêu đãi Lộ chủ nhân cẩn thận.”

Tiểu Vân vốn đang muốn theo sau bước chân dừng lại, quay đầu lại cùng Thư Dư hai mặt nhìn nhau.

Thư Dư cũng muốn biết cái Trương công tử gì kia, rốt cuộc có phải người hôm qua bọn họ ở rừng hoa đào nhìn thấy hay không, liền nói với Tiểu Vân, “Chúng ta cũng qua đi nhìn xem đi, đừng để xảy ra chuyện gì.”

“Nhưng, chính mà……”

“Đừng nhưng mà, tiểu thư nhà ngươi chỉ có một mình, ai biết có thể có hại gì hay không.” Sau đó không đợi Tiểu Vân tìm được lời nói ngăn cản nàng, Thư Dư đã một bước đi xa đuổi theo.

Thời điểm nàng đuổi tới nơi, vừa lúc nhìn thấy Đinh Nguyệt Hoa lôi kéo Đinh gia tam cô nương Đinh Nguyệt Dung đi ra ngoài.

Nhưng Đinh Nguyệt Dung rõ ràng không muốn rời đi, cố tình nàng còn có một cái nha hoàn theo bên người hỗ trợ.