TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 319: Nhìn Thấy Tứ Cô

Trước phòng có người thủ, Hồ Lợi tới thì người nọ đối với hắn gật gật đầu, mở ra khóa phòng ốc.

Căn phòng này không phải đại lao, nhưng bên trong cũng dùng lan can ngăn cách ra hai không gian.

Một gian là người Viên gia, một gian là Lộ Tứ Hạnh.

Lộ Tứ Hạnh một mình một gian, nhưng tóc cùng quần áo nàng đều lộn xộn, trên mặt còn có một dấu bàn tay.

Hồ Lợi nhỏ giọng giải thích nói, “Người Viên gia ngay từ đầu đem mọi cái sai đều đổ trên người Lộ thị, Viên lão thái kia tranh thủ lúc người không chú ý tiến lên đánh nàng một cái tát. Chúng ta liền đem người tách ra nhốt, vốn là Viên lão thái cùng Lộ thị nhốt chung cùng nhau.”

Lão thái thái vừa nghe đã tức giận, đặc biệt là nhìn thấy bộ dáng nữ nhi nhà mình co rúc ở trong góc không nói lời nào, đau lòng đến không chịu được, vội vàng đi ra phía trước, “Tứ Hạnh, Tứ Hạnh?”

người Viên gia cùng Lộ Tứ Hạnh từ lúc bắt đầu đã nghe được thanh âm có người vào cửa, chỉ là bọn hắn lúc này đều đắm chìm trong bi thống sợ hãi, có chút chết lặng ngồi dưới đất, cũng không có tâm tư đi xem người tiến vào là ai.

Lúc này nghe được thanh âm của lão thái thái, mấy người đồng thời ngẩng đầu, sau đó kinh ngạc nhìn về phía bọn họ.

Lộ Tứ Hạnh càng là đột nhiên đứng lên, hai ba bước đi lên trước mặt, bắt lấy lan can khiếp sợ mở miệng, “Nương? Tiểu Chân? Các ngươi, các ngươi như thế nào lại tới?”

Lão thái thái hốc mắt hồng hồng, Tiểu Chân trực tiếp khóc ra tiếng.

Nàng vươn tay đi kéo Lộ Tứ Hạnh, Lộ Tứ Hạnh lập tức ngồi xổm xuống, muốn ôm nàng một cái.

Chỉ là trước mặt có lan can chống đỡ, nàng làm không được, chỉ có thể giữ chặt tay nhỏ của con bé, nhẹ nhàng sờ lên thái dương, hỏi, “Đau đầu lắm không? Có phải đã bôi thuốc rồi không?”

“Ân, A Dư tỷ tỷ mang ta cùng đệ đệ đều đi nhìn đại phu, đệ đệ khóc mệt mỏi liền ngủ rồi, không mang lại đây, nhị cữu mẫu đang chiếu cố hắn.”

Tiểu Chân dựa theo Thư Dư dặn dò lúc trước, không nói sự tình Toàn Toàn sinh bệnh, miễn cho Lộ Tứ Hạnh lo lắng.

Nhưng cứ việc như thế, Lộ Tứ Hạnh vẫn lo lắng sốt ruột.

Cũng may trước mặt hài tử cùng mẫu thân, nàng vẫn là liều mạng khắc chế chính mình.

Nàng sờ sờ đầu Tiểu Chân, lau một phen nước mắt một lần nữa đứng lên, nhìn về phía lão thái thái, “Nương, các ngươi như thế nào lại đây? Nơi này là huyện nha……”

Lão thái thái xoa xoa mặt, nói, “Là A Dư mang chúng ta tới, A Dư tìm huyện lệnh lão gia, hắn mới đáp ứng để chúng ta gặp mặt con một cái cho an tâm.”

Lần thứ hai nghe được tên A Dư, Lộ Tứ Hạnh ngẩn người.

Lão thái thái liền đem Thư Dư đẩy lên phía trước, nói, “Đây là A Dư, con còn không có gặp qua. Chính là Nhị Nha đầu nhà nhị ca con, may mắn có nàng ở đây, bằng không chúng ta cũng không biết phải làm thế nào mới tốt.”

Lộ Tứ Hạnh nhìn Thư Dư, đột nhiên phản ứng lại, “Ngươi chính là Nhị Nha?”

Thư Dư gật gật đầu, “Tứ cô.”

Lộ Tứ Hạnh cao hứng, “Tốt, tốt quá, ngươi đã trở lại thì tốt rồi. Không nghĩ tới lần đầu tiên gặp mặt, lại, lại dưới tình huống như vậy.”

“Tứ cô ngươi đừng vội, đại nhân đã nói rồi, sẽ mau chóng tìm được Tứ dượng. Quay đầu lại nếu như đại nhân hỏi cái gì, ngươi cứ đáp cái đó, không cần giấu giếm. Ta tin tưởng Tứ dượng cũng là vô tội, nhưng hắn hiện tại tung tích không rõ, hết thảy đều phải chờ đến khi tìm được hắn mới có thể có định luận.”

Lộ Tứ Hạnh gật đầu thật mạnh, “Đúng vậy, ta cũng tin tưởng hắn vô tội, hắn khẳng định sẽ không làm sự tình đại nghịch bất đạo kia, càng sẽ không mặc kệ ta cùng hài tử.”

Lão thái thái lôi kéo tay nàng, “Chúng ta đều tin tưởng hắn, cho nên con cũng không cần nản lòng, cứ nghỉ ngơi cho tốt. hai đứa nhỏ Tiểu Chân và Toàn Toàn chúng ta đều sẽ chiếu cố, con không cần lo lắng.”