TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 403: Đề Nghị Mới

Đại Ngưu về nhà một chuyến, thay đổi thân quần áo, bung dù mới vừa đi đến cửa nhà Lộ Nhị Bách thì Trần thôn trưởng cũng đã dắt đám người Hồ Lợi mênh mông cuồn cuộn đến nơi.

Trần thôn trưởng còn giơ tay cùng hắn chào hỏi, trên mặt hưng phấn dị thường, “Lộ gia tiểu tử, Tứ dượng ngươi bọn họ đều ở nhà đúng không, mau, mau cùng bọn họ nói một tiếng, quan sai đại nhân tới, có tin tức tốt.”

Đại Ngưu cười nói, “Ở nhà, các ngươi mau tiến vào.”

Người trong viện đã nghe được động tĩnh, sôi nổi ra đón.

Trần thôn trưởng nhìn đến tình cảnh này còn sửng sốt một chút, Hồ Lợi tức khắc cười nói, “Còn rất náo nhiệt a.”

Mọi người vội vọt đến một bên, để Hồ Lợi bọn họ vào cửa.

Lộ Tứ Hạnh xoa xoa tay, có chút co quắp. Cũng may có Thư Dư ở đây, nàng cũng không cần tự mình đi chiêu đãi quan sai.

Thư Dư cùng Hồ Lợi chào hỏi, “Hồ đại ca, không nghĩ tới là ngươi đã đến rồi.”

“Ta tới mang tin tức tốt cho các ngươi đây, đây là hỉ sự, ta đương nhiên muốn xem náo nhiệt. Viên Sơn Xuyên đâu?”

“Sai gia, ta ở đây.” Viên Sơn Xuyên không để người đỡ, tự mình vịn vách tường từ trong phòng đi ra.

Hồ Lợi nhìn sắc mặt hắn có chút tái nhợt, cảm giác so với hai ngày trước còn kém hơn, không khỏi có chút kinh ngạc.

Nhưng mà hắn đã nhanh chóng nhớ tới sự tình ở trên đường Trần thôn trưởng đã nói cho, hẳn là bị chuyện đoạn thân kích thích.

Người Viên gia thật đúng là ánh mắt thiển cận, nhưng mà điểm này vào lúc người Viên gia bị nhốt lại hắn đã nhìn ra.

Như vậy cũng tốt, thoát khỏi loại người nhà kéo chân sau này, đối với Viên Sơn Xuyên mà nói, không nhất định là chuyện xấu.

Hồ Lợi không hỏi nhiều, hai người cởi ra áo tơi trên người, liền ngồi ở trên ghế, cũng mặc kệ thôn dân vây xem đang nhìn ngó ngoài nhà chính.

Hắn hỏi thân thể của Viên Sơn Xuyên trước, người sau dựa vào trên ghế, cười cười nói, “Kỳ thật đã tốt hơn một chút, lúc trước ngủ vẫn không an ổn, ngày hôm qua phun ra được máu bầm thì ngược lại ngủ được thẳng đến hừng đông. Hiện tại chính là không có sức lực gì, tay chân nhũn ra, qua mấy ngày thì tốt rồi.”

“Vậy là tốt rồi.”

Khi nói chuyện, Lộ Tứ Hạnh mang theo Lương thị bưng mấy chén trà gừng ra, đưa cho hai vị quan sai cùng Trần thôn trưởng.

Còn phần người Viên gia lén ở phía sau lén lén lút lút, nàng coi như không nhìn thấy.

Không phải nói chứ loại thời tiết này, cả người ướt nhẹp, uống một chén trà gừng xong người xác thật thoải mái hơn rất nhiều.

Hồ Lợi cười nói cảm tạ, lại cùng Viên Sơn Xuyên hàn huyên vài câu, lúc này mới nói, “Lần trước đại nhân hỏi ngươi muốn được khen thưởng gì, kết quả ngươi lại ngất đi rồi, chuyện này cũng chỉ có thể tạm thời gác lại lại. Hiện giờ hung thủ giết người của án mạng Triệu gia đã tìm được rồi, vẫn là do được ngươi cung cấp manh mối, cái phần thưởng này, là vô luận như thế nào cũng đã đuuợc xác thực, đại nhân chúng ta luôn luôn là thưởng phạt phân minh.”

Viên Sơn Xuyên có chút ngượng ngùng cười cười, lần trước đại nhân hỏi hắn có muốn bạc hay không, lúc ấy hắn theo bản năng cự tuyệt.

Nhưng hôm nay nhà hắn thành cái dạng này, chẳng những phòng ở không có, còn thiếu A Dư mười lượng bạc, trong nhà nơi nào cũng cần tiêu tiền, cho nên phần thưởng này, hắn xác thật yêu cầu bức thiết.

Hắn hơi hơi nhéo nhéo tay, hít sâu một hơi, vẫn là hỏi, “Ta muốn hỏi một chút, đại nhân muốn thưởng, là cái gì?”

Hoặc là nói, là bao nhiêu bạc?

Hồ Lợi cười nói, “Là như thế này này, đại nhân chúng ta hiện giờ có một đề nghị mới, muốn hỏi ý của ngươi một chút. Nếu mà ngươi cảm thấy được, vậy dựa theo cái này, thế nào??”

Đề nghị mới?

Viên Sơn Xuyên kinh ngạc, “Là, là cái gì?”