TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 406: Viên Lão Nhân Hôn Mê

Trấn trên cách nơi này cũng không xa, lúc này Lý thị lại không ngại nhi tử nhà mình giúp cô em chồng làm việc.

Lương thị bĩu môi, cũng không tiếp tục tranh.

Mấy người cứ như vậy hấp tấp an bài xong xuôi, Lý thị cùng Lương thị đi về nhà lấy đồ, Lộ Tứ Hạnh vào

Những thôn dân khác trong viện hai mặt nhìn nhau, bọn họ cảm thấy cần phải đi, nhưng lại không muốn đi.

Vẫn là thôn trưởng Phạm Trung của Thượng Thạch thôn nghe được tin tức, vội vàng chạy tới, ngay sau đó phất tay để mọi người đều trở về.

Các thôn dân cọ tới cọ lui, nhưng cũng đúng là đi ra ngoài.

Vừa đi thì người Viên gia cũng nóng nảy.

Bọn họ đương nhiên không chịu rời đi, nhưng hai vị quan sai phải ở lại chỗ này ăn cơm, bọn họ cũng không có khả năng cứ ngồi xổm chờ.

Viên lão đại nóng vội, kéo Viên lão nhân một chút, ở bên tai hắn nói nói mấy câu.

Mặt Viên lão nhân lộ vẻ do dự, nhưng vẫn gật đầu.

Ngay sau đó, hắn thân mình đột nhiên thẳng tắp đổ về phía sau.

Các thôn dân còn chưa đi hết, thấy thế tức khắc kêu lên sợ hãi một tiếng.

Viên lão đại càng là dương cao thanh âm, “Cha, cha làm sao vậy? Ngươi đừng xảy ra chuyện a.”

Kêu vài câu lại ngẩng đầu, vẻ mặt hoảng loạn hướng vào bên trong nhà chính kêu, “Lão tứ, lão tứ mau tới hỗ trợ, cha té xỉu.”

Viên Sơn Xuyên nhíu nhíu mày, đứng lên nhìn ra bên ngoài.

Chỉ là hắn còn chưa kịp đi ra ngoài đã nghe được Thư Dư nói, “Té xỉu thì đưa đi y quán đi, đừng có mà trì hoãn. Nhưng mà xe la nhà ta đi ra ngoài rồi, quan sai đại nhân thật ra có xe đấy, hoặc là, mượn xe của bọn họ dùng một chút?”

Người Viên gia vừa nghe lời này, sắc mặt nháy mắt trắng bệch.

Té xỉu này chỉ là giả vờ, nếu mà còn dám mượn xe của quan sai đại nhân, sau đó đi khám bị đại phu vạch trần, còn không đem bọn họ đều bắt nhốt vào đại lao chắc?

Viên lão đại vội vàng cự tuyệt, “Không, không cần……”

Lời còn chưa nói xong, Thư Dư lại nói thêm, “Nhưng mà rất kỳ quái a, người đang êm đang lành sao lại té xỉu chứ? Ngày hôm qua Tứ dượng ta phun máu ra mà cũng chưa té xỉu, hắn vốn còn đang bị thương nữa đấy.”

Lời này vừa ra, không khí lập tức liền trở nên vi diệu.

Đúng vậy, đang êm đẹp, như thế nào liền té xỉu?

Thân thể Viên lão nhân vẫn luôn rất tốt, thời tiết hôm nay cũng không nóng, sẽ không bị cảm nắng. Hơn nữa chung quanh cũng không ai xô đẩy đánh chửi, nói té xỉu liền té xỉu, hay là giả vờ đúng không?

Thư Dư tiếp tục thở dài, “Chẳng lẽ là nghe nói Tứ dượng ta có thể đi nha môn làm việc, nghĩ đến sự tình đoạn thân ngày hôm qua, trong lòng hối hận đan xen, nhất thời khó thở công tâm? Như thế cũng có khả năng, vậy thật đúng là phải đưa đến y quán nhìn xem. Hồ đại ca, đây dù sao cũng là một mạng người, ngươi thân thủ tốt, kỹ thuật đánh xe cũng vững chắc, không biết có thể phiền toái ngươi hay không ……”

Hồ Lợi nơi nào không biết ý tưởng của Thư Dư, hắn kiến thức rộng rãi, đương nhiên biết Viên lão nhân kia kỳ quặc. Lập tức đứng lên, duỗi tay muốn lấy áo tơi, “Được, ta sẽ đi một chuyến, ta thật ra có nhận thức một vị đại phu y thuật khá tốt, bây giờ sẽ dẫn hắn đi xem.”

Người Viên gia người sợ tới mức muốn chết, đỡ Viên lão nhân lui lui về phía sau.

Trên mặt đất vốn dĩ đã trơn ướt, bọn họ vừa không cẩn thận, Viên lão nhân đã rời tay rớt xuống, ngã thật mạnh trên mặt đất, lập tức bị nước mưa tưới đến một thân ướt sũng.

Đau cùng sợ hãi làm hắn kêu ra tiếng, nơi nào còn lo lắng giả bộ bất tỉnh.

Thư Dư tức khắc cười, “Di, đã tỉnh rồi sao? Lúc dượng ta té xỉu là không đến nửa canh giờ cũng chưa tỉnh lại được đâu.”

Bá tánh vây xem còn có cái gì không rõ, lập tức khinh thường lại trào phúng nhìn người Viên gia.

“Xem ra là thấy Sơn Xuyên phát đạt, lại muốn leo lên làm thân nhân đó nha.”