Thư Dư muốn đi chợ đen bán thứ gì đó để kiếm tiền, thứ đầu tiên nghĩ đến chính là thủy tinh.
Thứ này nói là hàng hải ngoại, lai lịch sẽ không bị đột ngột, hơn nữa liếc mắt một cái là có thể nhìn ra là thứ tốt.
Nung thủy tinh quan trọng nhất chính là cát thạch anh, vừa lúc, nàng đã thấy qua ở Giang Viễn huyện. Nguyên vật liệu có, nhưng độ nóng chảy của cát thạch anh cao, nhiệt độ đó vào thời buổi này vẫn không có biện pháp đạt tới, chỉ có thể nghĩ cách hạ thấp độ nóng chảy của cát thạch anh xuống thôi.
Vậy lại cần có những thứ khác.
Thư Dư bận bận rộn rộn, nguyên chuẩn bị mấy thứ này đã hết một ngày.
Nhưng vẫn chưa đủ, nàng cần phải tìm chỗ để tiến hành nung luyện nữa.
Tốt nhất đương nhiên là sử dụng lò nung sứ, đáng tiếc ở Giang Viễn huyện, những lò nung sứ như vậy đều nằm trong tay những gia đình giàu có, nàng muốn mượn dùng tất nhiên sẽ nảy sinh thêm rất nhiều phiền toái.
Cho nên nàng chỉ có thể tìm cách khác, nghĩ tới nghĩ lui, có thể nghĩ đến chính là tiệm thợ rèn.
Mặc dù lò nung sứ không thể dùng nhưng một ít công cụ cơ bản vẫn có thể mượn được
Vừa lúc, việc làm ăn của Phàn gia chính là làm đồ sứ, xem ra, nàng lại phải phiền toái Đinh gia Nhị cô nương rồi.
Bởi vậy vào lúc chạng vạng, Đinh Nguyệt Hoa lại đây báo cho nàng ngày thành thân, Thư Dư thuận thế đưa ra đề nghị muốn mượn dùng một ít công cụ nung sứ của Phàn gia.
Đều là một ít tương đối thường thấy, Đinh Nguyệt Hoa tự nhiên không ý kiến.
Hết thảy đều đã chuẩn bị ổn thoả, Thư Dư an tâm hơn rồi.
Ngày kế nàng không ra cửa, các bạn nhỏ cùng trường của Đại Hổ muốn tới, nàng đã đáp ứng làm bắp rang cho mấy đứa nhỏ ăn rồi.
Đại Hổ hôm nay nghỉ tắm gội, sáng sớm đã hưng phấn mặc xong quần áo đẹp, lại thu dọn nhà cửa sạch sẽ, liền lộc cộc chạy đi tìm Thư Dư.
Thư Dư thấy thằng bé bộ dáng trịnh trọng như vậy đúng là chuyện lạ, nhịn không được bật cười.
Nhưng mà chờ đến khi nàng ra khỏi cửa phòng mới phát hiện người khẩn trương không chỉ có mình Đại Hổ, lão thái thái cùng Tam Nha, và Đại Nha ở lại trong nhà hỗ trợ cũng đều mặc vào quần áo sạch sẽ, còn đặc biệt trang điểm một chút, đem trong ngoài nhà đều dọn dẹp đến tinh tươm.
Tuy rằng ngoài mặt thoạt nhìn không có gì khác thường, thần sắc như là bình tĩnh lắm, nhưng hành vi này đã rất vi diệu.
Thư Dư đi rửa mặt, cài lên cây trâm gỗ hôm qua Lộ Nhị Bách đưa cho nàng, rồi nên làm cái gì thì làm cái đó.
Tới giờ Thìn, ngoài cửa liền truyền đến tiếng nói chuyện, ngẫu nhiên còn có hỏi chuyện ‘ có phải nơi này không? ’.
Đại Hổ vẫn luôn ở trong sân, nghe được tiếng vang, lập tức chạy tới mở cửa.
Quả nhiên, cửa vừa mở ra, vừa lúc nhìn thấy một bạn học trong đó đang nâng tay chuẩn bị gõ cửa.
Đại Hổ ánh mắt sáng lên, cao hứng nói, “Các ngươi tới rồi sao? Mau tiến vào.”
Nhóm bạn cùng trường của Đại Hổ tuổi cũng không lớn, rốt cuộc Thư Hiền học đường là học đường vỡ lòng, lớn tuổi nhất cũng chính là bạn nhỏ đứng phía trước đang chuẩn bị gõ cửa này là mười tuổi mà thôi.
Bởi vậy, những củ cải nhỏ này ra cửa, người trong nhà đều không yên tâm.
Cũng có mấy người trong nhà điều kiện không tệ lắm, trong nhà có hạ nhân, cho nên phía sau mấy cậu học trò nhỏ này còn đi theo hai bà tử cùng gã sai vặt.
Bọn họ đảo cũng không tiến vào, sau khi đưa người đến, liền đối với Thư Dư đang nghênh diện đi tới cười gật đầu, nói, “Tiểu thiếu gia nhà chúng ta làm phiền các ngươi.”
Sau khi nói xong, bọn họ liền rời đi, chờ đến buổi chiều lại qua đây đón người.
Người vừa đi, đám hài tử này liền lục tục vào cửa, trước lễ phép chào hỏi cùng người Lộ gia trong viện, ngay sau đó có chút câu nệ đứng ở một bên.
Tam Nha tránh ở phía sau lão thái thái, tò mò nhìn mấy người cùng trường với ca ca tuổi không lớn hơn mình là bao, nhưng hình như đã đọc qua rất nhiều sách, hơn nữa phi thường lợi hại.