Thư Dư đóng lại viện môn, cười nói, “Đừng đứng trong sân nữa, mau tiến vào ngồi đi. Các đệ muốn uống cái gì? Để Đại Hổ làm cho các đệ.”
Khi nói chuyện, ánh mắt Thư Dư quét qua vài lần số người ở đây.
Một hai ba…… Chín.
Đúng rồi, có tận chín người.
Nàng từ lúc tiến vào đã cảm giác nhân số có điểm không thích hợp, Đại Hổ rõ ràng nói, có tám bạn cùng trường tới, nhưng hiện tại sao lại nhiều thêm một người nhỉ?
Không chỉ có nhiều ra một người, mà cái người nhiều ra này nhìn khác hẳn so với những người khác, cao nhất, so với bạn nhỏ mười tuổi kia còn cao hơn.
Lúc trước ở bên ngoài sân, nàng còn tưởng người này là người nhà học sinh, không yên tâm bọn họ lại đây, mục đích là đưa đến sau đó sẽ trở về.
Kết quả người này lại đi theo vào cửa, chẳng những vào cửa, tầm mắt đánh giá sân nhà bọn họ cũng rất chói mắt.
Thư Dư trong lòng kỳ quái, sau đó liền thấy giữa đám người một bạn nhỏ đầy mặt ngượng ngùng nói, “Này, đây là đường ca Giang Nhạc Sam của ta, hắn sợ ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện nên đi theo lại đây nhìn xem, thực xin lỗi.”
Bạn học nhỏ đầu cúi thấp xuống, bộ dáng rất là xấu hổ, đúng là hận không thể chôn đầu xuống đất vậy.
Thư Dư tự nhiên sẽ không trách hắn, “Không có việc gì, người tới là khách, mau vào ngồi đi.”
“Cảm ơn.”
Mọi người lục tục vào cửa, vị bạn nhỏ kia đi ở cuối cùng, nhỏ giọng nói chuyện với Đại Hổ đi song hành, “Đại Hổ, đường ca ta một hai phải cùng lại đây, ta ngăn không được.”
Đại Hổ cũng đè thấp thanh âm nhỏ giọng nói, “Không sao đâu, chỉ là thêm một người thôi mà. Nhưng mà…… Ngươi cùng đường ca ngươi trước kia không phải không lui tới sao?”
“Đúng vậy, trước kia hắn còn khi dễ ta, chưa bao giờ chơi cùng ta. Nhưng hai ngày này hắn trở nên kỳ kỳ quái quái, đột nhiên tới cửa tìm ta nói chuyện, còn nói cái gì huynh đệ hẳn là phải trợ giúp lẫn nhau, lại mua đường mua điểm tâm cho ta, sắp hù chết ta
Bạn học nhỏ vỗ vỗ ngực, vẻ mặt nghĩ mà sợ. “Ta cùng hắn đều không học chung học đường, trước kia hắn thấy ta đều tránh đi chỗ khác, còn nói học đường chúng ta sắp xui xẻo. Ngày hôm qua thế nhưng ở bên ngoài chờ ta tan học, còn một hai phải đưa ta về nhà, hôm nay cũng như vậy.”
Đại Hổ an ủi hắn, “Chớ sợ chớ sợ, ta sẽ bảo hộ ngươi.” Rõ ràng Đại Hổ mới là đứa nhỏ tuổi hơn, cố tình nói chuyện lại y như tiểu đại nhân vậy, “Ta nói cho ngươi, nhị tỷ ta rất lợi hại, có tỷ ấy ở đây, đường ca ngươi cho dù có là hồng thủy mãnh thú cũng không cần sợ.”
Cậu học trò nhỏ gật đầu thật mạnh, “Có những lời này của ngươi là ta an tâm rồi.”
Hai người cầm tay nhau vào nhà chính, Đại Nha đã lưu loát đi phòng bếp bưng nước trà lại đây.
Đại Hổ chiêu đãi bạn học ngồi xuống, sau đó lại lập tức lộc cộc chạy tới phòng bếp lấy đồ ăn. Bắp rang phải ăn nóng, cho nên còn không chưa nổ, nhưng hắn cũng chuẩn bị thêm những đồ ăn khác nữa rồi.
Đại Hổ ra cửa thì Thư Dư cũng theo ra, bước nhanh đuổi theo hắn, hỏi, “Vừa rồi bạn học nhỏ kia của đệ nói với đệ cái gì vậy?”
Đại Hổ bước chân hơi khựng lại, không nói hai lời đem nguyên văn một năm một mười nói cho nàng.
Cuối cùng còn lo lắng nói, “Nhị tỷ, lúc trước tỷ có nói, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, tỷ nói xem đường ca hắn có phải có cái gì âm mưu quỷ kế gì hay không?”
Thư Dư trầm tư, chỉ cảm thấy hình như nơi nào có vấn đề thì phải.
Nàng đột nhiên nghĩ đến lúc đứa bé kia giới thiệu đường huynh hắn, nói hắn họ…… Giang.
Hơn nữa lại là hai ngày nay bắt đầu kỳ kỳ quái quái.
Thư Dư hỏi, “Bạn học của đệ tên là gì? Biết cha mẹ hắn làm gì không?”