TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 461: Nhưng Bà Ta Thiếu Chút Nữa Đã Giết Ta

Lao đầu cười cười, “Được, bọn họ tốt xấu gì cũng cho chút phí chân chạy rồi, chút chuyện nhỏ này ta còn có thể giúp. Được rồi, ngươi ăn cơm đi.”

Thư Dư ‘ ân ’ một tiếng, mở hộp đồ ăn ra, liền thấy có hai tầng đồ ăn, một phần thịt kho tàu, một phần hương tô chân vịt, một tầng phía dưới là một phần rau dưa xào, một phần cơm ép tới tràn đầy cùng một chén canh.

Lao đầu cười nói, “Nha, thức ăn không tồi.”

Thư Dư nhỏ giọng nói, “Lao đầu đại ca muốn dùng chút hay không? Phần thịt kho tàu này nhiều dầu mỡ, ta không thích như vậy. Hơn nữa ta ăn uống ít, phần thịt kho tàu này lao đầu đại ca cầm đi làm đồ nhắm ăn đi.”

Lao đầu thấy nàng một bộ thực thức thời, “Ta đây liền không khách khí, ta đoán ngươi ở chỗ như này cũng ăn không vô đồ ăn ngấy mỡ như vậy mà.”

Hắn phi thường không khách khí bê phần thịt kho tàu đi, trước khi đi liếc mắt một cái nhìn người Thư gia trong nhà tù. Xem ở phần người ta đã tặng một chén thịt, hắn đương nhiên cũng phải giúp chút việc, cũng trở nên phi thường có đạo lý.

Cho nên đối với người bên trong nói, “Các ngươi đừng có mà cướp đoạt hay chơi xấu trước mắt ta, ta lát nữa sẽ lại đây thu hộp cơm, nếu như bị ta nhìn thấy các ngươi khi dễ nàng, được, trước khi đi lưu đày, đều đừng nghĩ ăn cơm. Tất cả mọi người đều nhịn.”

Trong lòng người Thư gia căm giận, nhưng không dám hé răng nửa lời.

Lao đầu lúc này mới dạo tới dạo lui rời đi, nhưng mà hắn cũng không đi xa. Nhà tù bên này tuy rằng nhìn không thấy hắn, nhưng vẫn có thể nghe được thanh âm hắn thét to, “Aiz, đi kiếm đĩa đậu phộng, lại lấy hai bầu rượu, thịt kho tàu này nhìn không tồi, làm đồ nhắm ăn.”

Nghe thấy tiếng gần như vậy, người Thư gia đến mắng Thư Dư cũng không dám lớn tiếng.

Các nàng nhìn đồ ăn trước mặt Thư Dư, lại nhìn nhìn chén đồ ăn lõng bõng trong tay mình, thiếu chút nữa không hộc máu.

Không chỉ có nhà tù bên này, nhà tù nữ quyến bên cạnh cũng vậy, mày nhíu chặt rốt cuộc ăn không vô một ngụm.

Thư Dư nhưng thật ra vô cùng sung sướng, đồ ăn này cũng không biết ai làm, hương vị cực kỳ không tồi.

Hồi lâu, mới nghe được một đạo thanh âm tinh tế vang lên, “Tam muội muội, mặc kệ nói như thế nào, tổ mẫu tuổi đã lớn, ngươi tuy rằng không phải cháu gái Thư gia, nhưng trên bối phận thì tổ mẫu cũng là trưởng bối của ngươi. Ngươi làm trò trước mặt tổ mẫu ăn mảnh như vậy, có phải không tốt lắm hay không?”

Thư Dư không cần quay đầu lại cũng biết người nói chuyện là Nhị cô nương.

Vị Nhị cô nương này vào lúc mấu chốt vẫn còn muốn lợi dụng nàng để lôi kéo người cho nàng ta mà.

Nàng coi như không nghe thấy, Nhị cô nương nhíu mày, “Tam muội muội……”

Thư Dư xoay đầu, cắn chiếc đũa hướng tới lão phu nhân bên kia nhìn thoáng qua. Còn đừng nói, lão thái thái này tuy không nhìn sang bên này, nhưng tay bưng chén lại không nhúc nhích, lỗ tai cũng nghiêng bên này, rõ ràng cũng đang nghe.

Thư Dư thấp giọng nói, “Nhưng bà ta thiếu chút nữa đã giết ta.”

“Tổ mẫu lúc ấy chỉ là khó chịu, ngươi cũng không có việc gì, hiện giờ mọi người đều như vậy, lại so đo cũng không có gì ý nghĩa đúng không. Qua hôm nay, mọi người đều phải lưu đày Tây Nam, ngươi xem ngươi chỉ có một mình, trên đường sợ là sẽ rất gian khổ, ngươi hiếu kính tổ mẫu, tổ mẫu tự nhiên cũng sẽ giữ gìn ngươi, đến lúc đó ngươi cũng không đến mức cô đơn, ngay cả người giúp đỡ đều không có có phải hay không?”

Nhị cô nương nói rồi lại nhìn đại cô nương bên kia một cái, ý tứ thực rõ ràng, ngươi nếu mà không theo phe tìm chỗ dựa cho chính mình, chờ sau khi lưu đày ngày tháng đau khổ của ngươi liền tới rồi.

Thư Dư vẫn là có chút bội phục nàng ta, lời này nói được cũng không chỗ chê, hơn nữa nàng ta cực kỳ hiểu được công kích vào nhược điểm của người khác.

Nàng nếu là Thư Dư trước kia, thật đúng là sẽ tin nàng ta mất.

Đáng tiếc……

Thư Dư hít sâu một hơi, “Nhưng bà ta thật sự thiếu chút nữa đã giết ta.”