Lão thái thái biết, khi còn nhỏ A Dư đã từng được Hầu thị chiếu cố trợ giúp, bằng không một đường này A Dư cũng sẽ không nhìn nàng với con mắt khác.
Người ta hiện tại cũng sống không dễ dàng, cái khác các nàng giúp không được gì, ăn chút cơm ấm áp vẫn có thể làm được.
Nhưng mà Thư Dư lại lắc lắc đầu, “Lần tới đi, rốt cuộc trong mắt người ngoài, chúng ta vừa mới nhận thân, còn không phải rất quen thuộc. Tùy tiện dẫn người trở về, dễ khiến người khác khả nghi.”
Lão thái thái ngẫm lại cũng đúng, liền không nhiều lời, chỉ dặn dò, “Vậy cháu đi nhanh về nhanh, chúng ta ở chỗ này chờ cháu.” Cũng không nói chuyện mình về nhà trước, dù sao cũng không vội chốc lát này.
Thư Dư cười cười, lúc này mới xoay người vào sân.
Hầu thị cùng lục cô nương chưa ăn cơm, các nàng đang ở trong sân chờ Thư Dư.
Lâu như vậy không thấy người trở về, trong lòng hai người đều rất là lo lắng, sợ xảy ra chuyện gì.
Ngược lại là người Thư gia, đã đang ăn rồi.
Lúc Thư Dư vào cửa, hai người Hầu thị vội vàng đi lên đón, vội vàng hỏi, “Tam cô nương rốt cuộc đã trở lại? Có phải xảy ra chuyện gì hay không, sao lại đi lâu như vậy?”
Thư Dư cười nói, “Là có chút chuyện, nhưng mà là chuyện tốt.”
Hầu thị ngẩn người, “Chuyện tốt?” Ở địa phương như Chính Đạo thôn gian nan như vậy, còn có thể có chuyện tốt gì phát sinh được đây?
Thư Dư gật gật đầu, cầm một viên đường đưa cho lục cô nương, nói, “Người nhà ta tới tìm ta, ý ta là, cha mẹ thân sinh của ta.”
Hầu thị khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, đường trong tay lục cô nương đều thiếu chút nữa rớt luôn xuống đất.
Thư Dư nhấp nhấp môi, “Việc này nói ra thì rất dài, tóm lại các nàng ngàn dặm xa xôi tới Chính Đạo thôn, hiện tại đang ở bên ngoài. Các nàng chờ ta qua bên kia ăn cơm, ta trở về cùng các ngươi nói một tiếng rồi đi. Các ngươi cũng không cần phần ta đâu, phần của ta các ngươi cũng ăn đi, bằng không ngày hôm sau làm việc không có sức lực gì.”
Hầu thị đầu óc có chút loạn, này, việc này cũng quá đột nhiên đi.
Nàng bắt lấy Thư Dư tay, “Tam cô nương, ngươi xác định sao? Các nàng thật sự là cha mẹ thân sinh của ngươi đấy chứ, không phải gạt người? Ngươi cần phải nghĩ kỹ, đừng, đừng rơi vào bẫy rập.”
Thư Dư biết Hầu thị là vì muốn tốt cho mình, đặc biệt dưới hoàn cảnh như vậy, thật sự rất khó nghĩ đến người nhà nàng sẽ đột nhiên xuất hiện, quá quỷ dị.
Nàng nghĩ nghĩ, đơn giản giải thích một lần.
Hầu thị nghe xong càng chấn kinh rồi, người Đông An phủ không có ai không biết Đông Thanh Quan, đối với bản lĩnh của Đông Thanh quan chủ, nhà người thường khả năng không rõ ràng lắm, nhưng Hầu thị vẫn là nghe được một chút tin đồn.
Nghe nói phàm là quan to hiển quý đều muốn tìm quan chủ đoán mệnh xem tướng, nhưng quan chủ luôn luôn đều là có duyên mới gặp được.
Cho
Nàng ẩn ẩn có chút kích động, “Đây là chuyện tốt đó, bọn họ chịu dìu già dắt trẻ chạy đến nơi đây tìm ngươi, vậy khẳng định là rất thương yêu ngươi. Tuy rằng chúng ta làm việc không thoải mái, nhưng có bọn họ ở đây, ngươi tóm lại là có thể thoải mái chút. Chuyện tốt, chuyện rất tốt luôn đó. Vậy ngươi mau đi đi, đừng để các nàng phải chờ lâu.”
Thư Dư gật gật đầu, “Ân, chờ ta quen thuộc, lại giới thiệu cho các ngươi nhận thức nhau.”
Hầu thị nở nụ cười, khó có khi lấy thân phận trưởng bối dặn dò nàng, “Được, ngươi phải cùng người nhà ngươi ở chung cho tốt đấy, tuy rằng ngươi từ nhỏ không ở bên người các nàng, nhưng tình cảm là có thể chậm rãi bồi dưỡng.”
Khi nói chuyện, người Thư gia trong phòng bếp cũng đã ăn xong cơm, đang định về phòng của mình.
Khi đi qua sân, nhìn thấy ba người các nàng ở bên kia nói chuyện, một đám sắc mặt liền trở nên khó coi.