Thư Dư cảm thấy hưởng thụ cực kỳ, mấy ngày hôm trước khi ở tại Thư gia, cơm sáng đều là cơm canh làm vào buổi tối ngày hôm trước.
Không, phải nói, các nàng chỉ ở buổi tối làm một lần cơm. Bữa cơm này bao gồm buổi tối, buổi sáng ngày hôm sau, giữa trưa ngày hôm sau nữa.
Rốt cuộc buổi sáng thật sự không dậy nổi, hơn nữa bận việc một ngày, xác thật không nghĩ lại động thủ làm thức ăn.
Bởi vậy mặc kệ là cơm sáng hay là cơm trưa, đều ăn đồ ăn đã lạnh, hương vị thì càng đừng nói nữa, trừ bỏ muối ăn, ngay cả chút váng mỡ đều không có.
Hơn nữa đây vẫn là các nàng được ăn ba bữa đấy, những người khác ở Chính Đạo thôn đều là một ngày chỉ ăn hai bữa.
Thư Dư là bởi vì cơm chiều có Mạnh Duẫn Tranh mang đến cho, phần lương thực kia tiết kiệm lại được, buổi sáng ngày hôm sau không đến mức đói bụng.
Hiện giờ chẳng những có thể ăn nóng hổi, còn có loại thức ăn như mì sợi trứng gà, Thư Dư thật cảm thấy hưởng thụ thần tiên.
Chỉ là, nàng nhìn về phía lão thái thái.
“Bà nội, như vậy quá vất vả cho bà, trời lạnh như vậy còn sáng sớm đã dậy nấu đồ ăn cho cháu, về sau vẫn là đừng……”
Nàng lời còn chưa nói xong, đã bị lão thái thái đánh gãy, “Vất vả gì? Trước kia thời điểm ở Thượng Thạch thôn, ta thức dậy so với bây giờ còn sớm hơn. Lúc ấy trong nhà có việc nhà nông, cái nào không phải là trời còn chưa sáng đã phải xuất phát làm việc? Cũng chính là sau khi cháu về, chúng ta dọn đến huyện thành ở, đồng ruộng trong nhà đều cho thuê, không cần thiết dậy sớm, lúc này mới ngủ đến muộn chút.”
Bà lại cầm túi nước, rót nước sôi vào cho Thư Dư, “Hơn nữa ta lại không phải bà lão bảy tám chục tuổi, cái này thì tính là vất vả gì? Ở chỗ này ta cũng không cần làm cái khác, chính là chuẩn bị một ngày ba bữa cơm, lại đem nhà ở thu dọn sạch sẽ, còn có Tam Nha Đại Hổ giúp bà nữa, rất thoải mái.”
“Bà ấy mà, còn tính toán chờ ổn định xong thì lại đi bắt hai con gà mái lại đây, mỗi ngày đẻ trứng cho cháu ăn. Lại tìm Trương gia hỏi chút hạt giống, đem viện này dọn dẹp ra rồi trồng ít rau dưa tươi mới, như vậy ta liền không cần đi ra ngoài mua đồ ăn.”
Tuy rằng trong nhà có xe la, nhưng cũng không tiện thường xuyên phiền toái Triệu Tích đi huyện thành mua đồ ăn, hắn cũng có việc của chính mình cần hoàn thành.
“Cháu cứ an tâm làm việc của cháu thôi, sự tình trong nhà không cần nhọc lòng.”
Lão thái thái lưu loát chuẩn bị hết đồ cho nàng, mắt thấy sắp xuất phát, vội thúc giục nàng ăn mì, thuận tiện đem trứng luộc lột vỏ luôn.
Thư Dư không hề nói cái gì, chỉ là được chiếu cố chu đáo như vậy, làm nàng nhất thời phi thường không quen.
Lúc ra cửa lão thái thái lại cho nàng khoác kiện áo ngoài, “Lúc này thời tiết còn rất lạnh, cháu nhanh mặc vào đi, nóng thì lại cởi ra.”
Sau đó lại đưa cho nàng mấy quả trứng gà, “Đưa cho Hầu di nương cùng lục cô nương ăn, mau đi đi.”
Thư Dư cầm gánh nặng ngọt ngào nặng trĩu, ôm lão thái thái một chút, tinh thần phấn chấn, “Vậy cháu đi đây.”
Lão thái thái cười nhìn bóng dáng nàng, “Nha đầu này.” Như thế nào đột nhiên dính người như vậy chứ.
Thư Dư một mình đi đến thôn trang bên kia nhận công cụ, bên này cách thôn trang càng gần, không cần phải đi qua Thư gia vòng đường xa.
Vừa đến thôn trang, Thư Dư tìm Hầu di nương trước, chỉ là người quá nhiều, một chốc cũng chưa thấy được người.
Ngược lại là sau khi nhận công cụ, lục cô nương tinh mắt nhìn thấy nàng trước.
Rốt cuộc áo ngoài trên người Thư Dư cùng các nàng không giống nhau, thật sự quá nổi bật, cho dù bây giờ trời mới tờ mờ sáng nhưng cũng nhìn thấy rất rõ ràng.
Hầu thị cùng lục cô nương bước nhanh đi đến bên người nàng, bộ dáng Hầu thị có chuyện muốn nói.
Chỉ là không đợi nàng mở miệng, Thư Dư liền đem trứng gà trong tay đưa cho nàng, “Thừa dịp còn nóng hổi, mau ăn đi.”