TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 660: Phần Thưởng Cho Thư Dư

Thư Dư có chút đáng tiếc, nàng vẫn cảm thấy có chút nhân tình hứa hẹn, nên đặt ở thời điểm mấu chốt mới dùng.

Nhưng Thành đại nhân hiển nhiên không muốn, nói không chừng về sau còn sẽ quỵt nợ.

Bởi vậy nàng chỉ có thể cau mày nói, “Nhưng ta tạm thời xác thật không nghĩ được phần thưởng gì thích hợp cả. Không bằng đại nhân tới quyết định thưởng cái gì đi. Mặc kệ là phần thưởng gì, đều là đại nhân ân điển.”

Thành đại nhân nhướng mày, cô nương này nói chuyện còn khá dễ nghe.

Hắn theo thói quen gõ gõ cái bàn, “Ngươi biết chữ đúng không?”

Thư Dư gật đầu, “Nhận biết.”

Thành đại nhân vừa lòng, “Bản quan gặp ngươi có dũng có mưu, nói chuyện trật tự rõ ràng, tính tình chính trực hiền lành, lại biết chữ, như vậy đi, bản quan đổi công việc cho ngươi. Lúc trước nghe Vương Trường Đông nói, hai ngày trước mới đi hai quan sai, vậy thôn trang nhân thủ không đủ, ngươi liền làm việc ở đây đi, hỗ trợ ký lục phát lương thực nhé. Như thế nào?”

Vốn dĩ chuyện như vậy hẳn là quan phủ bên kia phái người tới, nhưng mà ấy, quan phủ điều phái quan sai xuống dưới, chắc là cũng không có học vấn gì, còn không bằng Thư Dư.

Chỉ bằng lúc hắn xem xét sổ sách lúc trước, chữ viết bên trên không khác gì quỷ vẽ bùa, thật sự có chút cay mắt, cũng không biết quan sai lúc trước phụ trách ký lục là sai sự đảm nhiệm như thế nào.

Dù sao loại việc nhỏ này, tuần phủ đại nhân có thể tự mình quyết định.

Thư Dư ngay từ đầu bị Thành đại nhân khen ngợi đều có chút ngượng ngùng, hóa ra trên người nàng có nhiều ưu điểm như vậy sao?

Chờ khi nghe được hắn nói câu kế tiếp thì tức khắc sửng sốt, để nàng làm quản sự của thôn trang này?

“Đa tạ đại nhân.”

Không cần vào núi đi săn, người trong nhà sẽ không cần lo lắng, nàng cũng có càng nhiều thời gian nhàn rỗi làm chuyện của mình tình.

Thành đại nhân gật gật đầu, thấy nàng không ý kiến, cũng yên tâm lại.

“Thời điểm không còn sớm, bản quan cũng nên đi.”

Thành đại nhân không định tiếp tục trì hoãn ở chỗ này, đứng dậy chuẩn bị rời đi, những người khác sôi nổi tránh đường, Vương Trường Đông nhanh chóng sai người mang lão hổ lên cho Thành đại nhân, hỗ trợ vận chuyển đến huyện thành.

Thành đại nhân không ý kiến, vốn dĩ là lão hổ này không có khả năng để thôn trang xử lý.

Lúc mọi người ở đây ở bận việc đại trùng, Hầu di nương mang theo lục cô nương tìm được Thư Dư, nhân cơ hội từ biệt.

Mấy người đi đến một góc, Hầu di nương gấp không chờ nổi đem chuyện nam đinh Thư gia tới Chính Đạo thôn nói ra.

“…… Bọn họ vừa trở về đã lấy hết lương thực của ta, lúc trước ta còn đối với nhị gia ôm một tia hy vọng, hiện tại nghĩ lại vẫn là ta quá ngây thơ rồi.”

Thư Dư rất là ngoài ý muốn, thật đúng là trùng hợp, người Thư gia thế nhưng cũng là hôm nay đến Chính Đạo thôn?

Thư gia nam tử còn có sáu người, thêm cả nữ quyến, chen chúc ở một cái viện nhỏ như vậy, về sau, khẳng định sẽ còn náo nhiệt.

Chỉ là, Hầu di nương thật ra vận khí vẫn khá tốt.

“Nếu đã rời đi Thư gia, vậy về sau không cùng bọn họ gặp mặt là được.” Thư Dư thấp giọng nói, “Về sau ở trạm dịch, cẩn thận làm việc khẳng định sẽ không kém. Các ngươi là tuần phủ đại nhân tự mình an bài đến, có lẽ những người khác cũng sẽ không làm khó dễ các ngươi. Về sau nếu như có cơ hội, thoát ly thân phận phạm nhân cũng không phải không có khả năng.”

Hầu di nương gật đầu, “Đúng vậy, công việc ở trạm dịch tóm lại là so với bên này sẽ nhẹ nhàng chút. Nhưng mà chúng ta thì thoát khỏi Chính Đạo thôn rồi, ngươi làm sao bây giờ? Tuy thân nhân của ngươi đã đem ngươi nhận trở về, nhưng người Thư gia khẳng định sẽ trả thù ủy khuất đã chịu lúc trước. Ngươi nói xem ngươi ấy, sao lúc trước đại nhân hỏi ngươi lại không đề cập tới chuyện đi cùng chúng ta chứ?”