TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 668: Đi Huyện Thành

Hầu thị vốn dĩ lúc ấy muốn dậy sớm giúp đỡ làm việc một chút, sau lại nghĩ lại, hiện giờ nàng không cần đi đất hoang làm việc, nếu bây giờ đã nấu nước làm cơm xong, chờ A Dư các nàng dậy thì đều nguội mất.

Cho nên nàng lại trở về phòng nghỉ ngơi một lát, chờ đến trước khi Thư Dư dậy khoảng mười lăm phút mới ra khỏi phòng.

Thư Dư biết Mạnh Duẫn Tranh phải đi sớm, chỉ là không nghĩ tới bọn họ trời còn chưa sáng đã đi rồi.

Nàng gật gật đầu, “Bọn họ có việc ra cửa trước, chúng ta ăn cơm đi, lát nữa cũng khởi hành đi huyện thành.”

Cả nhà nhanh chóng dùng sớm một chút, lại thu thập xong xuôi, sắc trời đã hoàn toàn sáng lên.

Các nàng đánh xe ra cửa, đi thôn trang một chuyến trước.

Hai người Hầu thị đi trạm dịch, vẫn cần có quan sai mang theo.

Lúc này thôn trang đã không còn ai, đi săn cũng vậy mà khai hoang cũng thế, thậm chí là những cô nương ở giáo nhạc sở, đều đã sớm ra cửa làm việc.

Nhưng làm Thư Dư ngoài ý muốn chính là, đám người Mã Lộc cũng đang ở đây.

Bọn họ nhìn thấy Thư Dư, liền lại đây chào hỏi, “Lộ cô nương, các ngươi đây là muốn ra cửa?”

“Đúng vậy, chúng ta tính toán đi huyện thành.”

“Vừa lúc, chúng ta có thể cùng đường.” Mã Lộc cười chỉ chỉ vào một chiếc xe la dừng ở cửa, biểu tình khó nén hưng phấn, “Sai gia vừa mới bảo chúng ta lại đây nhận đó.”

Thư Dư kinh ngạc, “Nhanh như vậy đã mua tới rồi sao?”

“Đúng vậy.” Hôm qua vài sai gia vận chuyển đại trùng đi huyện thành, sáng sớm hôm nay bọn họ đã trở lại, thuận tiện cũng mang theo xe la trở về.

Tới sớm liền tốt rồi, bọn họ lúc trước còn đang do dự có muốn đi phủ thành hay không, nếu mà xe la tới tối mới có thể nhận được, vậy quên đi. Hiện tại vẫn là buổi sáng, bọn họ đi phủ thành thời gian hoàn toàn dư dả.

Thư Dư ra cửa nhìn thoáng qua, xe la kia còn rất lớn, đại khái cũng suy xét đám Mã Lộc có tận mấy nam nhân cao lớn.

Nàng chớp mắt, nói với Mã Lộc, “Mã lão đại, vậy có thể giúp ta chút việc không?”

“Việc gì, ngươi nói đi.”

Thư Dư liền nói chuyện Hầu thị cùng lục cô nương muốn đi trạm dịch ra, kỳ thật xe la các nàng đều ngồi trong, chỉ là sai gia dẫn Hầu thị đi, cũng ngồi ở xe la thì không quá thuận tiện, chỉ có thể để hắn ngồi ở càng xe.

Mã Lộc vừa nghe, lập tức đồng ý, “Cái này không thành vấn đề, để sai gia ngồi trên xe chúng ta là được.”

Thư Dư nói cảm tạ, thấy Hầu thị bên kia cũng đã xong hết, liền chuẩn bị xuất phát.

Không nghĩ tới còn nhìn thấy Phương Hỉ Nguyệt từ hậu viện ra, nhìn thấy Thư Dư, nàng chạy nhanh đi lên chào hỏi, “Nương ta hôm nay ở sau bếp thôn trang làm việc, bà ấy ngày đầu tiên ở chỗ này làm công nên ta đi theo bà đến đây.”

Phương Hỉ Nguyệt không tính toán đi huyện thành, bạc trong tay nàng cũng không có nhiều, có thể mua đồ vật hữu hạn.

Nàng tính toán đặt mua một ít đồ dùng hằng ngày, thêm một chút kim chỉ vải dệt, hiện giờ nàng cùng Phương mẫu làm xong việc thì đều có chút nhàn rỗi, có thể làm ít việc may vá, kiếm tiền gia dụng.

Trong nhà thật ra có mấy tấm da thỏ, chỉ là số lượng quá ít, chờ về sau tích cóp nhiều một chút, lại nhờ Mã Lộc bọn họ hỗ trợ bán đi là được.

Cho nên nàng không cần thiết đi huyện thành, đồ nàng cần trấn trên cũng có thể mua được.

Trấn trên cách nơi này rất gần, một buổi sáng là nàng có thể qua lại, về nhà còn có thể chăm sóc cha nàng.

Phương Hỉ Nguyệt cùng đám người Thư Dư từ biệt, nhìn theo bọn họ rời khỏi thôn trang.

Hai chiếc xe la ở trên đường lộc cộc đi tới, rất vững vàng, cũng không nhanh, nhưng so với đi bộ thì vẫn tốc độ hơn rất nhiều, sau nửa canh giờ, bọn họ liền ngừng ở cửa thành Hắc Thường huyện.