TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 674: Để Thiên Lôi Đánh Xuống... Ngươi

Thư Dư lập tức chỉ tay lên trời thề, “Ta tuyệt đối không nói dối, ta là người thành thật nhất. Hơn nữa người như chúng ta, kỵ nhất là thề độc. Ta nếu dám lừa ngươi, ta liền……” “để thiên lôi đánh xuống...ngươi.”

Chữ ngươi cuối cùng, Thư Dư nói cực nhẹ, chỉ có Đại Nha bên người nàng nghe thấy được.

Vốn Đại Nha nghe được nàng không kiêng kỵ cái gì lại còn muốn thề, sợ tới mức sắc mặt đều trắng bệch, đang muốn ngăn cản nàng, kết quả bị chữ này của nàng làm cho sửng sốt một chút, không phản ứng kịp.

Chờ sau khi phục hồi tinh thần, nàng nhịn không được co giật khóe miệng một chút.

Nhưng mà Hà lão đại nghe được nàng nói lời này, lại thoáng yên lòng.

Nửa khắc sau, Hà lão đại ghi nhớ phương thuốc theo như lời Thư Dư, liền từ ngõ nhỏ đi ra.

Nhìn thấy bọn họ đi xa, Thư Dư lôi kéo Đại Nha cũng đi ra theo.

Chờ tới chỗ không có ai, Đại Nha vội thấp giọng hỏi nói, “A, A Dư, vừa rồi muội thật sự nhìn thấy trên vai Hà lão đại có, có thứ không sạch sẽ?”

Nhị muội nhà nàng thế mà còn có bản lĩnh như vậy á? Quá lợi hại.

Thư Dư, “……”

Thấy vẻ mặt Đại Nha vừa sợ hãi vừa kinh ngạc cảm thán, nàng nhịn không được che mặt, “Tỷ, cái này mà tỷ cũng tin à? Ta nếu thực sự có này bản lĩnh, ta liền đi làm thần côn luôn rồi, còn bị lưu đày đến Chính Đạo thôn chịu khổ như này à?”

Đại Nha liếc mắt nhìn Thư Dư một cái, muội hiện tại chẳng lẽ không giống thần côn sao?

Nhưng mà nàng phục hồi tinh thần lại rất nhanh, “Cho nên, muội, muội lừa hắn?”

“Kỳ thật muội càng muốn động thủ, nhưng nghĩ lại muội là người văn minh hiểu lễ nghĩa, mọi việc cũng không thể chỉ dựa vào động tay động chân là có thể giải quyết, cho nên muội nghĩ dứt khoát động khẩu.”

Đại Nha nhìn nàng một lời khó nói hết, “Nhưng muội không sợ vạch trần sao? Hà lão đại tuy không đọc sách, nhưng có thể lên làm lão đại địa đầu xà, khẳng định cũng không phải dạng vừa. Hắn vừa rồi nhất thời bị muội hù dọa, nhưng trở về ngẫm lại, khả năng sẽ suy nghĩ cẩn thận thì sao?”

Thư Dư cười tủm tỉm, “Tỷ, tuy muội là lừa hắn, nhưng muội cũng không có ba hoa chích choè á. Hắn bả vai đau nhức, là chính hắn có cảm giác.”

“Muội, muội nhìn ra à?”

Thư Dư gật đầu, sư phụ nàng tốt xấu gì cũng là Đông Thanh quan chủ, bà ấy lợi hại như vậy, thân là đồ đệ…… Tuy là phương diện này tư chất kém, còn mới chỉ cùng sư phụ học qua da lông.

Thí dụ như…… Quan sát cẩn thận.

Nàng lúc ấy đến trước mặt gần Hà lão đại, liền thấy rõ ràng hắn sắc mặt hơi vàng, môi hơi hơi thâm tím, vừa thấy đã biết trên người có ổ bệnh rồi.

“Muội cùng Triệu đại phu cũng nhận thức lâu như vậy, hắn cũng đã dạy muội một ít kiến thức bệnh lý đơn giản, muội có thể đoán ra đại khái được hắn biij bệnh gì. Hơn nữa lúc hắn nói chuyện, thỉnh thoảng sẽ động động bả vai, rõ ràng vai cổ không khoẻ.”

Đại Nha bừng tỉnh đại ngộ, sau đó lại nhăn mày, “Cho nên hắn kỳ thật là sinh bệnh? Nhưng muội còn nói hắn gần đây vận khí không tốt, không phải dẫm vào cứt chó chính là đụng vào tay chân, không phải đoán mò sao?”

“Đó là bởi vì muội thấy được giày của hắn dính cứt chó, còn phần cái gì đụng vào tay chân làm rách quần áo, là muội tùy tiện nói. Dù sao loại chuyện này, chúng ta lúc bình thường không cẩn thận cũng sẽ bị vậy mà, hắn hiện giờ sinh bệnh, tinh thần không bằng lúc trước, đi đường hoảng hốt bị va chạm càng là chuyện thường tình. Rõ ràng chính là một ít việc nhỏ, nhưng kết hợp với những lời muội nói lúc trước, trong lòng hắn tự nhiên cứ thế mà vô hạn phóng đại.”

Nói đến cùng, đánh cuộc chính là đánh cuội vào tâm lý của Hà lão đại.

“Vậy muội cho hắn phương thuốc, kỳ thật chính là phương thuốc chữa bệnh sao?”