Thư Dư mừng rỡ không thôi, chạy nhanh đuổi theo.
Nàng chỉ có hai ngày nghỉ thôi, ở nhà ăn xong cơm trưa không bao lâu, lại đi chợ bán thức ăn mua chút đồ ăn, rồi đi cửa hàng mua ít vật dụng hàng ngày, mắt thấy thời điểm không còn sớm, nàng cũng chuẩn bị về lại Chính Đạo thôn.
Nguyễn thị cùng Đại Nha hôm nay đặc biệt dọn quán sớm hơn mọi hôm, vẫn luôn đưa người đến tận cửa thành.
“Cha, nương, đại tỷ, ta về sau sẽ thường xuyên tới huyện thành, mọi người mau về đi, không đến mấy ngày nữa sẽ lại gặp mặt.”
Thư Dư xua xua tay, đánh xe la mang theo lão thái thái cùng hai tiểu gia hỏa, một lần nữa chạy tới Chính Đạo thôn.
Lúc các nàng đến Chính Đạo thôn, sắc trời vẫn còn sáng, nhưng cũng có một đội ngũ đi săn thật ra đã trở lại.
Đội ngũ kia vừa lúc là người đội một, bọn họ lúc trước cự tuyệt Thư Dư đến là dứt khoát, hiện giờ lại nhìn thấy nàng, ánh mắt liền rất là phức tạp.
Xe la của Thư Dư đi ngang qua người bọn họ, không bao lâu liền ngừng ở cửa nhà.
Lão thái thái gấp không chờ nổi mở cửa nhà ra, đi trong viện xem mấy con gà bà nuôi.
Sáng hôm qua trước khi rời đi, bà đã cho gà ăn một lần, sau lại đem chìa khóa trong viện giao cho Phương Hỉ Nguyệt, vừa lúc hai ngày này nàng cũng được nghỉ ngơi, liền nhờ nàng buổi sáng hôm nay lại đây nhìn xem, hỗ trợ cho ăn thêm một lần.
Lão thái thái không lo lắng mấy con gà chịu đói, bà là sợ trong nhà không có ai, bị người trộm mất.
Đây chính là gà mái mà bà đặc biệt mua về đẻ trứng cho A Dư ăn đó, không thể thiếu được.
Vì thế ngày hôm qua trước khi đi, thiếu chút nữa bà phải mang theo đến huyện thành đấy.
Vẫn là Thư Dư khuyên bà, vào lúc này, không ai dám trộm cắp đâu. Thứ nhất nơi này là Chính Đạo thôn, vốn dĩ chính là nơi lưu đày, đối với loại hành vi phạm tội này trừng phạt sẽ rất nặng.
Thứ hai tuần phủ đại nhân vừa mới tới, nếu ngay lập tức xuất hiện hành vi trộm đồ, vậy không phải đang đánh vào mặt hắn sao?
Lão thái thái hiện tại trở về, vội đếm đếm trước, còn tốt, không thiếu con nào.
Thư Dư dở khóc dở cười, để Tam Nha cùng Đại Hổ xuống dưới trước, đem xe la đuổi vào sân, lúc này mới đem đồ trong xe dỡ xuống.
Cũng hơi nhiều đồ, cả nhà bận bận rộn rộn, rất nhanh liền ở trong phòng thêm vào không ít thứ.
Cơm chiều rất đơn giản, ăn chính là sủi cảo trưa nay lúc ở huyện thành gói, thả vào trong nước nấu, rất nhanh là chín.
Bận rộn một hồi như vậy, trời cũng đã chậm rãi tối sầm.
Thư Dư nghe thấy bên ngoài truyền đến động tĩnh, hẳn là những người làm việc bên ngoài đã trở lại.
Nhưng mà, hình như có người lúc đi đến cửa nhà bọn họ thì đứng lại, bộ dáng lưu lại một hồi lâu.
Lão thái thái lập tức liền khẩn trương, nhỏ giọng hỏi, “A Dư, cháu nói xem có phải những người đó thấy chúng ta ngày hôm qua không ở nhà, hôm nay lại tới xác nhận có người hay không, nếu mà không có ai liền tính toán xuống tay không?”
Thư Dư lắc đầu, dứt khoát đi ra mở cửa viện môn.
Chỉ là, người bên ngoài đã đi rồi, Thư Dư chỉ nhìn được một góc áo rất xa.
Nhưng nhìn bóng lưng kia…… Hình như là Thư gia đại phu nhân?
Thật sự là người Thư gia, không chỉ mỗi đại phu nhân, những người Thư gia khác đều cố ý đi đường vòng qua bên này, chỉ là đại phu nhân đi ở sau cùngm mà thôi, bọn họ muốn nhìn một chút xem người Lộ gia đã trở về hay chưa.
Bên trong có tiếng nói chuyện còn có tiếng trẻ con vui cười, hiển nhiên là đã trở lại.
Người Thư gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, bọn họ còn tưởng người Lộ gia đi rồi liền không trở lại, cũng may xác thật là nghỉ ngơi hai ngày, cũng không được miễn hành vi phạm tội, vĩnh viễn không trở lại.
Lộ Thư Dư nếu đã trở lại, nói vậy Hầu thị cùng lục cô nương cũng đã trở lại.
Lúc này, bọn họ không thể lại xúc động như lần trước nữa.