Thư Dư xách thùng nước trực tiếp đi bờ sông, rửa sạch thật nhiều lần, nhìn thùng nước đựng ốc đồng đã trong vắt, lúc này mới vừa lòng ra về.
Tam Nha cùng Đại Hổ lúc cắt ốc đồng không giúp được gì, lúc này vội không ngừng tranh nhau đi nhóm lửa.
Đại Hổ là ca ca, rất có tự giác đem vị trí nhường ra, chính mình đi lột tỏi rửa nguyên liệu.
Hôm qua Thư Dư đã nhờ Phương Hỉ Nguyệt hái được một đống tía tô về, đều để Đại Hổ lấy ra rửa sạch.
Thư Dư quyết định chia làm hai vị, hai đứa nhỏ tuổi còn nhỏ, nàng không dám cho bọn nó ăn cay quá, hơi thả một vài quả lớt cay để nâng vị là được, tựa như lần trước làm thịt thỏ hầm cay vậy.
Nàng thấy Tam Nha phía sau bệ bếp thường thường lại thò đầu nhỏ ra bên ngoài xem xét, nhịn không được nở nụ cười, làm ốc đồng xào tương trước.
Chờ đun nóng nồi, liền đổ dầu vào.
Xào ốc đồng kỳ thật rất đơn giản, Thư Dư vừa thả gia vị vừa nói với Tam Nha, “Lát nữa bọn muội nếm thử trước nhé, nếu mà thích thì lần tới chúng ta lại làm. Nhưng mà ốc đồng xào có một điểm rất trọng yếu là phải nấu chín, nếu mà còn sống thì bên trong sẽ có gửi……”
Nói ký sinh trùng bọn họ nghe không hiểu, hơn nữa thật sự ảnh hưởng đến khẩu vị.
Thư Dư thay đổi cách nói, “Rất nhiều thứ nếu như không nấu chín, ăn sẽ sinh bệnh, ốc đồng này cũng giống vậy. Hơn nữa lúc còn sống, thịt ốc bên trong cũng hút không ra.”
Tam Nha vừa nghe vừa gật đầu, không bao lâu, từng đợt mùi hương liền phiêu tán ra.
Thư Dư bỏ thêm rượu cùng tía tô, lão thái thái đứng ở một bên đôi mắt liền sáng lên, bà còn rất là cảm khái, “Trước kia bà cảm thấy ốc đồng này không thể ăn, hiện tại xem như đã hiểu, mặc kệ đồ ăn gì, luyến tiếc cho mấy thứ này, làm ra cũng không có mùi vị.”
Ai sẽ vì chút thịt không đủ no vừa bỏ rượu vừa bỏ dầu chứ?
Thư Dư cười cười, sau khi nấu xong ốc đồng xào tương, nàng nhờ lão thái thái cầm cái đĩa to, đổ vào sau đó đặt ở trên bàn, liền vẫy hai tiểu hài tử lại đây.
“Rửa tay trước đã, ăn xong chúng ta lại tiếp tục.”
“Nhị tỷ, nấu xong toàn bộ rồi lại ăn đi.” Đại Hổ đề nghị.
Thư Dư lắc đầu, “Thứ này nguội thì ăn không ngon đâu.”
Hai tiểu gia hỏa nhìn nhau một cái, chạy nhanh đi rửa tay, trở về liền tiến đến bên cạnh ốc đồng liều mạng hút khí, “Thật sự thơm quá a.”
“Thử xem xem, trước hút một cái, nếu mà hút không ra, ta lại dùng tăm khêu ra.”
Vì ăn ốc đồng này, Thư Dư đã đặc biệt tìm Phương phụ làm một loạt tăm xỉa răng.
Phương phụ hiện giờ thân mình đã rất tốt, tuy có thể xuống đất, lại vẫn không thích hợp làm việc. Nhưng dựa vào đầu giường tước tước tăm xỉa răng vẫn là khá dễ dàng, Thư Dư dùng ba cái trứng gà coi như thù lao.
Phương phụ chối từ không được, lúc tước tăm xỉa răng liền phá lệ ra sức, tước vừa nhẵn vừa nhỏ, một chút lởm chởm đều không có.
Đại Hổ cùng Tam Nha chưa từng ăn, không hiểu lắm, cho đến khi lão thái thái ăn hai con, bọn họ mới kích động đi lấy.
Hai tiểu hài tử đôi mắt lập tức sáng lên.
Chờ ăn uống no đủ, Thư Dư mới bắt đầu đi nấu nồi thứ hai, mẻ này có hơi nhiều, nàng dùng một cái tô canh bự để đựng rồi trực tiếp mang đi thôn trang.
Mới vừa bước vào đại môn, Vương Trường Đông liền hít hít cái mũi, “Thứ gì, thơm như vậy?”
“Ốc đồng.” Thư Dư xách theo túi lưới vào nhà chính, đem tô bự đặt ở trên bàn, cái nắp vừa mở ra, hương vị nồng đậm kia càng thêm rõ ràng bá đạo.
Vương Trường Đông thực tò mò, “Nhìn có vẻ như ăn rất ngon.”
Thư Dư, “Nếm thử không?”
Vương Trường Đông ăn một con, đôi mắt đều sáng, vội nói, “Ta đi lấy bầu rượu tới.”