TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 728: Mạnh Mẫu Tống Tâm

Mạnh Duẫn Tranh hít sâu một hơi, gật đầu, “Đúng vậy, bọn họ đương nhiên muốn giết người diệt khẩu. Bà tử vốn dĩ hầu hạ nương ta, đã bị nam nhân kia dùng một kiếm giết chết ngay tại chỗ.”

“Vốn hắn cũng muốn cho nương ta một kiếm, nhưng là cung phi kia ngăn trở hắn. Nương ta tuy rằng gầy ốm, nhưng bộ dáng vẫn không tầm thường, cung phi kia trong lòng ghen ghét, nàng không thể để nương ta áp nàng một đầu, muốn đem người tra tấn xong rồi lại giết.”

“Cung phi lúc ấy ra cung là về nhà thăm viếng, nhà nàng ta còn có một huynh trưởng, háo sắc như mệnh. Cung phi muốn đưa nương ta cho huynh trưởng nàng ta.”

Thư Dư ngón tay buộc chặt, “Cái cẩu nam nhân kia đâu? Hắn đồng ý sao?”

Cẩu nam nhân?

Mạnh Duẫn Tranh nghĩ nghĩ, “Thật là cẩu nam nhân.”

Cẩu nam nhân đương nhiên đồng ý, bọn họ trói chặt nương hắn xong trực tiếp đưa tới nhà mẹ Lưu phủ của cung phi kia, nhốt ở bên trong một căn nhà nhỏ, tìm đứa nha hoàn nhìn bà ấy, chờ huynh trưởng sắc quỷ kia buổi tối lại đây.

Nhưng mà, nương hắn vận khí tốt, vào lúc ban đêm, Lưu phủ gặp phải thích khách ám sát.

Cung phi kia cho rằng thích khách là hướng về phía nàng ta mà tới, sốt ruột hoảng hốt mở một đường máu, sau đó cải trang giả dạng từ cửa sau rời đi, ngựa không dừng vó hồi cung, còn bởi vậy đều mang đại bộ phận hộ vệ trong phủ đi.

Nhưng mà chờ nàng ta đi rồi, những thích khách đó cũng không có một chút ý muốn dừng tay.

Bọn họ là hướng về phía Lưu phủ mà tới, Lưu phủ ngay lúc đó hộ vệ giảm bớt một phần, ngược lại cho bọn họ cơ hội.

Lúc ấy ngoại trừ người tránh ở trong mật thất, hơn phân nửa người Lưu gia người đều bị hạ độc thủ.

Tống Tâm lúc ấy một mình ở trong phòng nhỏ trong lòng run sợ, nhưng bởi vì bên ngoài binh hoang mã loạn, cũng không ai tới xem xét nàng.

Nàng phí thật lớn sức lực cởi được dây trói, nhưng mà lúc mở cửa, phát hiện nơi nơi đều là tiếng hét thê thảm.

Nhưng loạn như vậy, lại vừa lúc là cơ hội duy nhất cho nàng chạy đi.

Tống Tâm không muốn bỏ lỡ, cũng may gian nhà giam giữ nàng ở vị trí hẻo lánh, những thích khách đó đều đi giết chủ tử của Lưu phủ, không ai chú ý đến bên này.

Tống Tâm sau khi ra khỏi căn nhà nhỏ, liền nhìn thấy thi thể nha hoàn trông coi nàng nằm trong viện.

Người này dáng người tương tự như mình, Tống Tâm khẽ cắn môi, đem người kéo vào gian phòng. Đem quần áo của mình đổi đến trên người nàng ta, dùng dây thừng lung tung trói lại, sau đó…… phóng một mồi lửa vào trong viện.

Dù sao toàn bộ Lưu phủ nơi nơi đều là lửa cháy, những thích khách đó còn mang theo dầu cây trẩu, tưới lên vài nơi rồi.

Nếu mà gian phòng này bốc cháy, thiêu thi thể bên trong đến nhìn không ra bộ dáng, vậy người Lưu phủ hẳn sẽ cho rằng nàng đã chết.

Tống Tâm cũng không dám bảo đảm, nàng có thể làm chỉ có như vậy.

Trước kia nàng đối với cuộc sống không ôm hy vọng, hiện tại không giống vậy, nàng phải tiếp tục sống.

Trong bụng nàng có hài tử, cho dù đứa nhỏ này có một nửa huyết mạch của nam nhân kia, nhưng cũng là hài tử của nàng.

Tống Tâm có người nhà lại giống như không, đứa nhỏ này, thành người nhà duy nhất của nàng, ký thác duy nhất.

Tống Tâm bùng cháy lên hy vọng xưa nay chưa từng có, sau khi nàng làm xong hết thảy những cái này, thời gian đã qua đi không ít. Nơi này là kinh thành, quan binh vốn dĩ sẽ tới rất nhanh, chỉ là những quan binh đó đại khái là bị sự tình gì bám trụ, cho nên khi tới, Lưu phủ đã hoàn toàn thay đổi.

Những thích khách đó sau khi giết Lưu gia huynh trưởng liền bắt đầu lui lại, cùng quan binh đang chạy tới đánh nhau.

Tống Tâm chính là thừa dịp lúc hoảng loạn này, cùng một số hạ nhân nha hoàn Lưu phủ khác chạy ra ngoài.

Sau khi thoát ra, nàng liền đụng phải Mạnh Bùi —— dưỡng phụ của Mạnh Duẫn Tranh.