Thư Dư đúng là chưa thấy qua, nhưng nghe Đại Ngưu nhắc tới không chỉ một lần.
Hơn nữa sau khi nàng cùng người nhà đoàn tụ, thân là vị hôn thê của Đại Ngưu , nàng ấy cũng nhờ Đại Ngưu đưa qua cho nàng khăn mà mình tự tay thêu, coi như hạ lễ.
Chỉ là bởi vì chưa cùng Đại Ngưu thành thân, nàng ấy không tiện ra mặt tới Lộ gia mà thôi. Nhưng phần tâm ý này, vẫn là đưa đến tận tay Thư Dư, so với đại bá nương đều hữu hảo hơn rất nhiều.
Bởi vậy, lão thái thái tuy rằng chưa kịp chuẩn bị lễ, nàng lại đã chuẩn bị rồi. Lúc ấy sắp rời đi, nàng đem sự tình có thể nghĩ đến đều làm xong.
Lễ tân hôn của Đại Ngưu, nàng làm muội muội, không có biện pháp ở đó, lễ vật lại là không thể thiếu.
Trước khi nàng rời đi Giang Viễn, liền nhờ Hướng đại nhân.
Không chỉ có lễ vật của Đại Ngưu , còn có Đinh Nguyệt Hoa đồng dạng cuối năm thành thân , cũng chuẩn bị một phần.
Thư Dư biết lão thái thái có chút tiếc nuối, nàng cười nói, “Không có việc gì, chúng ta rất nhanh là có thể trở về, đến lúc đó lại tặng bù cho tẩu tử là được mà.”
Lão thái thái nghĩ đến A Dư chuẩn bị cái túi tạo nhiệt kia, chỉ cần đem thứ này giao lên, nàng liền vô tội.
Lập tức liền tinh thần phấn chấn, quay đầu hỏi nàng, “Lúc ấy cháu nói phải đợi thời tiết lạnh một chút lại giao cho Thích tiên sinh, hôm nay đột nhiên hạ nhiệt độ, có phải có thể rồi không?”
“Ân, đã nhiều ngày cháu đều chuẩn bị , đến lúc đó đi huyện thành tìm Thích tiên sinh.”
Thư Dư vốn định qua hai ngày nữa sẽ đi huyện thành, không nghĩ tới ngày hôm sau, huyện thành bên kia lại có chiếc xe la tiến vào Chính Đạo thôn.
Lúc này sắc trời còn sớm, Thư Dư ở thôn trang sửa sang lại danh sách.
Sau khi nàng đi huyện thành, không xác định có thể trở về trong ngày hay không, cho nên tính toán xin nghỉ một ngày.
Vì để ngừa vạn nhất, chuyện đăng ký này, cũng chỉ có thể tạm thời phiền toái Vương Trường Đông.
Vương Trường Đông phía trước đã xem qua quyển sách nàng sửa sang lại, cảm thấy những cái bảng biểu gì bài tự gì đó của nàng thực thuận tiện. Hắn là người hiếu học, nghĩ về sau nói không chừng có thể dùng tới, liền đi theo ngắm hai ngày, trộm học.
Cho nên Thư Dư xin nghỉ, hắn là người thay ca thích hợp nhất.
Thư Dư liền không vội vã về nhà, ở thôn trang cùng Vương Trường Đông giới thiệu hệ thống trước một lần.
Bởi vậy lúc xe la bên ngoài thôn lại đây, Thư Dư cũng không biết ngồi trên xe kia chính là người nhà mình.
“Nơi này chính là Chính Đạo thôn sao?” Nguyễn thị là lần đầu tiên lại đây, vén lên màn xe nhìn bên ngoài, hỏi Đại Nha bên cạnh.
Đại Nha đã từng ở đây hai ngày, liền duỗi tay chỉ cho nàng xem, “Đúng vậy, nương ngươi xem cái cửa thôn trang kia kìa. A Dư đang ở nơi đó mặt làm việc, nhưng mà nghe Triệu đại phu nói, nàng lúc này mọi khi là đã về nhà, chúng ta trở về vừa lúc có thể nhìn thấy nàng.”
Nguyễn thị gật gật đầu, sau khi xe trải qua cửa thôn, lại hướng bên trong, hoàn cảnh liền trở nên rách nát hoang vắng hơn rất nhiều.
Thượng Thạch thôn rất nghèo, lúc trước nhà ở của Lộ gia cũng là gió lùa mưa dột. Nhưng Chính Đạo thôn lại càng cũ nát hơn, trong thôn cũng không có bao nhiêu người đi lại, ngẫu nhiên có vài người, biểu tình gian nan lại tràn đầy mỏi mệt.
Địa phương như vậy , không nói làm việc có mệt hay không nhưng từng ngày đối mặt với cuộc sống như vậy, người sẽ tự nhiên mà chịu ảnh hưởng, trở nên không có tinh thần.
Lộ Nhị Bách nhíu nhíu mày, “May mắn A Dư không cần ở chỗ này ngốc lâu.”
Phía trước Mạnh Duẫn Tranh đang lái xe gật gật đầu, xác thật, nơi này quá dễ dàng tiêu ma ý chí con người.
Cũng may mắn người Lộ gia theo lại đây, bên người A Dư có lão thái thái chiếu cố, còn có hai đệ đệ muội muội hoạt bát, có thể làm người cảm giác ấm áp lên rất nhiều.
Hắn không khỏi nhanh hơn tốc độ, không bao lâu xe la liền ngừng ở cổng Lộ gia .