TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 786: Khẳng Định Là Chột Dạ

Thư Dư nghĩ mãi không rõ, sư phụ nàng có chuyện gì đều muốn nhờ người chuyển đạt, chính là không chịu gặp mặt nàng.

Lần trước chọc phá thân phận của nàng cũng vậy, đem sự tình làm xong rồi mới đến tìm nàng nói.

Nàng có lý do hoài nghi, sư phụ là chột dạ, sợ nàng tính sổ, cho nên không ở Chính Đạo thôn tìm được người, dứt khoát liền không tìm.

" Lại còn lăn lộn thế nữa.” Thư Dư hừ lạnh một tiếng, dắt con la xếp hàng vào thành.

Đại niên 30, cửa thành cũng phá lệ chen chúc.

Ai biết mới vừa vào cửa thành, liền nhìn thấy bên cạnh cửa thành đứng một đạo thân ảnh quen mắt.

Thư Dư sửng sốt, vội dắt con la đi qua, “Các huynh đã trở lại?”

Mạnh Duẫn Tranh cười nói, “Đã đáp ứng nàng, trở về trước khi ăn tết.”

Thái dương Thư Dư trượt xuống ba vạch hắc tuyến, đúng vậy, trở về trước ăn tết, liền kém mấy canh giờ.

“Nghe bà nội nàng nói, nàng có tin tức của Đông Thanh quan chủ, chạy ra tìm người.” Mạnh Duẫn Tranh nhìn thoáng qua sau lưng nàng, “Không tìm được quan chủ?” Thế nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Rốt cuộc Đông Thanh quan chủ ở trong mắt hắn, xác thật là có vài phần thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Thư Dư thở dài, “Đúng vậy, dựa vào hai cái đùi, cũng không biết như thế nào mà đi nhanh như vậy, càng không biết đi nơi nào.”

Nàng đã đi tìm cả đạo quan duy nhất ở phụ cận, cũng không gặp người.

Mạnh Duẫn Tranh dắt con la của nàng lại đây, “Quan chủ có tâm không muốn gặp mặt, tìm không thấy là tất nhiên.”

“Ta có thấy hay không thật ra không có gì, nhưng các huynh không phải vẫn đang tìm bà ấy sao? Nếu như tìm không thấy, vậy ngũ……” Thư Dư đè thấp thanh âm, “Ngũ hoàng tử bên kia như thế nào công đạo?”

“Không cần công đạo, hắn tìm quan chủ, chính là vì cầu cái kết quả mà thôi.”

Kết quả? Cái kết quả gì, còn không phải là muốn biết chính mình có bước lên được bảo tọa hay không sao?

Cái này nàng biết á.

Ngũ hoàng tử chính là người thắng cuối cùng, không cần sư phụ tính, nàng thật sự biết rõ ràng.

Mạnh Duẫn Tranh nói, “Chẳng lẽ quan chủ tính ra được kết quả hắn không hài lòng thì sẽ từ bỏ cái vị trí sao? Hắn sẽ không. Cho nên ta lại cảm thấy, tìm không thấy quan chủ càng tốt, nếu như đo lường tính toán kết quả không được như mong muốn, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch cùng tâm tính của hắn.”

Thư Dư cảm thấy có đạo lý, trách không được Mạnh Duẫn Tranh tìm Đông Thanh quan chủ, tựa hồ cũng không có thập phần bức thiết cho lắm.

Nhưng nếu như kết quả là tốt, vậy tương đương với cho ngũ hoàng tử một liều thuốc trợ tim sao.

Nàng xoay chuyển tròng mắt, “Nếu không, chúng ta liền nói, sư phụ đã tính qua cho hắn, kết cục là đại cát?”

Mạnh Duẫn Tranh, “……”

Loại lời trâu bò này, ngàng cũng có thể nói ra sao?

Thư Dư che che mặt, “Ta nói giỡn, hắc hắc, à cái gì nhỉ, ta phải đi một chuyến đến nhà Vương Trường Đông đã.”

“Làm sao vậy?”

“Lúc ấy nghe được tin tức của sư phụ thì quá gấp, cũng chưa cẩn thận dò hỏi qua tình hình của sư phụ, ta lại đi hỏi thăm một chút.”

“Ta đưa nàng đi.”

Nói là đưa nàng đi, nhưng lúc tới cửa nhà Vương gia, Mạnh Duẫn Tranh liền dừng lại không tiến vào, hắn nắm con la ở ngoài cửa chờ, Thư Dư một mình tiến lên gõ cổng.

Đứng ở cửa, là có thể nghe được thanh âm vô cùng náo nhiệt bên trong.

Canh giờ này, hẳn là đúng là thời khắc trong nhà đoàn viên ăn cơm tất niên. Nếu không phải nàng trong lòng thật sự sốt ruột, cũng không nghĩ lúc này lại đây quấy rầy.

Hít sâu một hơi, Thư Dư vẫn là gõ cửa.

Rất nhanh liền có người lại đây mở cửa cho nàng, tới chính là một phụ nhân bốn năm chục tuổi, nhìn thấy ngoài cửa là vị cô nương còn ngẩn ngơ, “Ngươi tìm ai?”

“Ta tìm Vương Trường Đông, Vương đại ca.” Thư Dư mỉm cười mở miệng.