Thư Dư đi ra từ phía sau hắn, nhìn kỹ, cũng không khỏi lộ ra vui sướng.
Hậu viện này so với nàng tưởng tượng còn lớn hơn, trách không được huyện lệnh trước vẫn luôn muốn ôm đến trong tay chính mình.
Tam Nha chỉ vào phía trước không xa hô, “Nhị tỷ nhị tỷ, tỷ xem, nơi đó còn có cái lâu hai tầng.”
Hậu viện này có núi giả còn có lầu các, thậm chí còn có một cái hồ nước, trên hồ nước có cây cầu gỗ nhỏ, ở giữa có cái đình hóng gió.
Nếu mà trong hồ nước này trồng hoa sen, ngày mùa hè sẽ thập phần xa hoa lộng lẫy.
Mấy tiểu hài tử đã chạy đến cái đình hóng gió kia rồi, ghé vào trên ghế đình hóng gió xem hồ nước, Đại Hổ nói, “Nhị tỷ, mấy nữa chúng ta nuôi mấy con cá ở đây đi.”
Thư Dư cảm thấy không tồi, vừa muốn gật đầu, liền nghe hắn tiếp tục nói, “Như vậy chúng ta muốn ăn cá cũng không cần đi chợ mua, ta có thể xuống nước vớt hai con.”
Thư Dư, “……” Ta còn cho rằng đệ nói chính là xem xét dùng cá cảnh cơ.
Nàng lắc đầu bật cười, lại tiếp tục đi đến phía trước, phía trước có cái đài cao, từ bậc đá đi lên, còn có mấy gian phòng, cũng có thể coi như khuê phòng của mấy cô nương.
Bên cạnh có một rừng trúc nhỏ, chẳng qua cây trúc bị chặt rồi, nếu không ngày mùa hè sẽ rất mát mẻ.
Lại đi tiếp phía sau, chính là gác mái cao hai tầng, xây thật sự tinh xảo, ít nhất so với tiền viện cũ nát, gác mái này thật ra hoàn hảo không tổn hao gì, có lẽ là dùng nguyên vật liệu cũng tốt hơn một chút.
Thư Dư từ gác mái xuống dưới, ở hậu viện to như vậy đi dạo hết một lượt.
Trong lòng nhịn không được cảm khái, tòa nhà này nói là đại tam tiến, kỳ thật cộng cả hậu viện, cùng với ngũ tiến cũng không có gì khác biệt.
So với tiền viện, hậu viện ngược lại lớn hơn một ít.
Thư Dư đối với tòa nhà này rất là vừa lòng, những người Lộ gia khác cũng sôi nổi kinh ngạc cảm thán. Ai có thể nghĩ đến, đẩy ra đại môn là một kinh hỉ, đẩy ra cửa thuỳ hoa lại là một kinh hỉ đâu.
Mọi người tại hậu viện đi lang thang đều luyến tiếc rời đi, đặc biệt là Lộ Tam Trúc, hận không thể lập tức cắm rễ tại đây vậy.
Mấy hài tử ở hậu viện chạy tới chạy lui, khó được có chỗ rộng rãi như vậy để cho bọn chúng chơi vui vẻ.
Cho đến khi bên ngoài truyền đến một tiếng kinh hô quen thuộc, “Hậu viện này thật xinh đẹp.”
Mọi người quay đầu, mới phát hiện là Đại Ngưu cùng Chu Xảo lại đây.
“Các ngươi như thế nào tới?”
“A Dư, chuyện muội được sách phong hương quân đã được thông cáo ra ngoài, hôm nay cửa hàng tới những người này, đem quần áo trong cửa hàng đều mua hết. Cửa hàng không còn hàng, những người đó lại truy vấn chuyện của muội, chúng ta đành phải đóng cửa trước rồi chuồn ra.”
Đại Ngưu cũng thực bất đắc dĩ, “Đi hẻm Lưu Phương nghe A Hương di nói các muội tới xem tòa nhà, chúng ta liền hướng bên này.”
Lúc bọn họ tới, đại môn không đóng, để lại một khe hở.
Đại Ngưu ở bên ngoài gõ hồi lâu mà không ai lại đây, liền trực tiếp đẩy cửa ra vào được.
Bọn họ đã xem qua tiền viện, đã bị chấn kinh một hồi rồi.
Thư Dư kinh ngạc, “Quần áo đều bị mua hết rồi?”
Đại Ngưu gật gật đầu, “Chế y phòng bên kia thật ra còn có một chút trữ hàng, muốn lấy đi cửa hàng không?”
Thư Dư trầm mặc một lát, “Cho dù lúc này lấy qua, cũng rất nhanh là sẽ bán hết thôi. Bọn họ đều là hướng về phía hôm nay náo nhiệt đi mua, quay đầu lại nếu không thích hợp, nói không chừng còn sẽ bất mãn, ngược lại đối với thanh danh cửa hàng chúng ta không tốt lắm. Không bằng không tiếp tục kinh doanh hai ngày, chờ việc nổi bật qua đi lại một lần nữa mở cửa.”
Đại Ngưu cũng nghĩ như vậy, vừa lúc thừa dịp hai ngày này hắn đi ra ngoài hỗ trợ tìm kiếm thôn trang.
Nói xong chuyện cửa hàng, Đại Ngưu liền đem tấm thiệp mời kia ra, “Đây là Đinh cô nương bảo ta giao cho muội.”