TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 987: Tiền Căn Hậu Quả

Hai vợ chồng tam phòng Phàn gia đối với chuyện này rất để bụng, chỉ là lò gạch bên kia rốt cuộc lần đầu tiên làm thứ này, khá ngượng tay, không dễ dàng nung ra được như vậy.

Tam thiếu gia cũng không có khả năng luôn canh giữ ở lò gạch, hắn còn có không ít việc, liền đem bản vẽ giao cho tiểu đốc công, để hắn mau chóng làm ra.

Nhưng mà hắn vừa chiếu cố, ngược lại khiến cho người khác chú ý.

Buổi sáng hôm nay, Mai thị mang theo vài người nói đến xem một đám sứ mới gần đây nung thế nào. Lúc ấy tới đột nhiên, tiểu đốc công đang hết sức chuyên chú dựa theo kích cỡ trên bản vẽ một lần nữa đánh phôi, không chú ý tới.

Chờ bên người truyền đến động tĩnh, Mai thị đã mang theo người đi đến trước mặt hắn, trực tiếp cầm lấy bản vẽ trên bàn nhìn lên.

Tiểu đốc công là người của tam thiếu gia, ít nhiều gì cũng biết Phàn gia một ít không hợp, thấy Mai thị lại đây, nhất thời khẩn trương.

Quả nhiên, Mai thị xem xong bản vẽ nói một câu, “Này đều là cái lung tung rối loạn gì, Phàn gia cung phụng các ngươi là cho các ngươi tử tế làm việc, không phải nhân cơ hội lười biếng lấy công làm tư.”

Tiểu đốc công vội vàng muốn nói đây là tam thiếu gia phân phó xuống.

Đáng tiếc không đợi hắn giải thích, Mai thị liền động tác nhanh chóng đem hai tờ bản vẽ ném vào chậu than ở một bên.

Tiểu đốc công kia kinh hãi, lập tức liền đi cứu, nhưng chờ hắn vòng qua cái bàn chỉ có thể đoạt ra tới một tờ.

Cũng may tờ này mới bị cháy ở cạnh bên, hình vẽ ở giữa vẫn còn.

Ai biết ngay sau đó, Mai thị một chậu nước liền rót xuống dưới, một bên tưới một bên nói, “Ai, ngươi này trên người đều cháy, đừng để bỏng.”

Tiểu đốc công trong nháy mắt đã bị rót đến lạnh thấu tim, trong tay hắn cầm bản vẽ ướt dầm dề, trực tiếp bị hư hao, đồ án bên trên cũng nhòe hết.

Hai tờ giấy tất cả đều bị huỷ hoại, tiểu đốc công khóc không ra nước mắt, Mai thị lại vẻ mặt không sao cả rời khỏi lò gạch.

Tiểu đốc công lại không dám nói gì Mai thị, chỉ có thể chạy đến Phàn gia tìm tam thiếu gia.

Nhưng Mai thị về trước một bước, đại khái cũng đoán được hắn sẽ qua đây, khiến cho người gác cổng ngăn người ở bên ngoài.

Cũng may Tiểu Vân vừa lúc muốn ra cửa đụng phải, bằng không việc này bọn họ còn chẳng hay biết gì.

Tiểu Vân sau khi nghe xong tự nhiên bất chấp chuyện về Đinh gia, sốt ruột hoảng hốt quay lại Phàn gia, chạy tới Tây lan viên, muốn đi nói cho Đinh Nguyệt Hoa chuyện này.

Chỉ là người gác cổng đã lặng lẽ cho người đi nói cho Mai thị, nói tiểu đốc công thấy Tiểu Vân, sợ là ngăn không được.

Bởi vậy Tiểu Vân mới vừa vòng qua cửa thuỳ hoa, hai nha hoàn bên người Mai thị bên người liền tới tìm nàng gây phiền toái.

Mai thị nếu làm đến trắng trợn táo bạo như vậy, sẽ không sợ người tam phòng biết.

Nhưng nàng vừa trở về, còn không có kịp đến chỗ bà bà bên kia mách lẻo, nàng phải cáo trạng trước, đem sai lầm đều đẩy đến trên đầu lão Tam tức phụ, đem bà bà kéo đến phía chính mình, như vậy lúc tức phụ lão Tam tìm tới cửa nói không chừng còn có thể mượn đề tài làm quật ngã nàng.

Muốn như vậy trước phải ngăn Tiểu Vân lại.

Này cản lại, hai bên nổi lên xung đột, Tiểu Vân đi theo bên người Đinh Nguyệt Hoa nhiều năm, hàng năm bên ngoài hành tẩu, tố chất thân thể tốt.

Hai cái nha hoàn kéo không được nàng không nói, còn bị Tiểu Vân ấn ngã xuống đất.

Lúc Mai thị đi mách lẻo xong lại đây, Tiểu Vân đã tránh thoát được.

Nàng ta lúc ấy liền một bước xa tiến lên, theo động tác phất tay của Tiểu Vân trực tiếp té ngã trên đất, sau đó lấy lý do Tiểu Vân cũng dám đánh chủ tử, để mấy bà tử thô sử bắt người lại đánh chết.

May mắn lúc ấy trong viện còn có những người khác, trong đó liền có cả bà tử tới báo tin cho Đinh Nguyệt Hoa.

Thư Dư nghe xong tiền căn hậu quả, gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.