Tảo Nhi giơ ngón tay lên tính toán: “Trong thời gian ngắn mà có nhiều việc phải làm như vậy. Còn nhiều người cần ăn uống, chắc chắn không thể ngừng việc vận chuyển lương thực. Không chỉ có lương khô và cháo, mà những thứ khác cũng phải chuẩn bị sẵn. Sau này có thể dùng làm phần thưởng hoặc quà tặng.”
“Hiện tại đã có thợ rèn, phải mang một số chậu thép không gỉ nữa ra.”
“Tiếp theo là giấy vệ sinh và băng vệ sinh... đặc biệt là băng vệ sinh.”
Trong huyện thành có rất nhiều nữ nhân. Muốn mọi người có thể làm việc mà không lo lắng thì băng vệ sinh là thứ không thể thiếu.
Trước đây, Phương Tiên Nhi đã nhắc đến. Nàng hy vọng mọi nữ nhân không còn phải lo lắng về kỳ kinh nguyệt, vì vậy giá trị pháp lực cần thiết để đổi lấy băng vệ sinh cũng rất ít.