Trong nháy mắt, ông ấy phát hiện Cảnh lão đã hốc hác đi nhiều.
Có lẽ là do vội vàng lên đường, lại còn lo lắng cho lão thái thái nên đã suy nghĩ quá nhiều, thành ra rất mệt mỏi.
Ông ấy thở dài một hơi.
Vi Thập Bát không nhịn được nói: "Sư phụ, sao người không nói cho con biết việc đi tìm lang trung? Nếu để con đi thì người sẽ đỡ mệt rồi!"
Nghe vậy, Cảnh lão mỉm cười nói: “Chỉ là một chuyến đi ngắn thôi mà, sư phụ của con không vô dụng đến thế đâu. Hôm đó sau khi nhận được tin tức, ta lo lắng quá nên phải chạy ngay sang đó một chuyến mới yên tâm, nên không kịp nói với con."