Phải biết rằng, hiện tại mới qua mấy giây? Năm giây hay là sáu giây?
Dương lão sư mở to hai mắt nhìn gần như không dám tin, sau đó lại tăng nhanh tốc độ tay, nhưng trong lúc hoảng loạn trình độ lại giảm mạnh.
“Răng rắc!”
Tần Phong hợp lại một tiếng, hoàn thành lắp ráp cả khẩu súng.
“Tích, mốc thời gian: 9,31 giây!”
Ngay sau đó, Dương lão sư lại nghe được tiếng súng vang lên.
“Ầm!”
Tần Phong giơ cánh tay lên, dường như còn chưa nhắm chuẩn đã bắn về phía một cái bia ngắm trong đó.
‘Chắc chắn đoán mò!’
Dương lão sư thầm nghĩ, cũng chờ mong lần công kích này của Tần Phong sẽ bắn trượt, nhưng tiếng máy móc lại không lừa được người.
【 Vòng mười! 】
“Phanh phanh phanh!”
【 Vòng mười! 】
【 Vòng mười! 】
【 Vòng mười! 】
“Phanh phanh phanh phanh phanh ầm!”
Tiếng vòng mười không ngừng vang lên, tiếng súng đinh tai nhức óc nhưng hai chữ vòng mười này càng giống sự mỉa mai cực lớn.
Lúc này, Dương lão sư còn chưa kịp lắp ráp xong khẩu súng trên tay!
Tần Phong bình tĩnh đặt súng lục ở trên bàn điều khiển, tiếng va chạm cạch một cái khiến Dương lão sư tỉnh táo lại, trong chốc lát hắn ta cảm thấy da mặt nóng bỏng như có một luồng khí xông thẳng lên đầu, khiến hắn ta hận không thể tìm một vết nứt chui vào.
“Dương lão sư, lần kiểm tra này của ta có thể tính là max điểm được không?” Tần Phong thản nhiên nói: “Đương nhiên vòng đánh cược trước đó chỉ là ta nói nhảm, ngươi đừng tưởng là thật!”
Khuôn mặt Dương lão sư tái nhợt, học sinh lại còn thêm dầu vào lửa.
Dù hắn không coi là thật, hiện tại cũng mất sạch mặt mũi!
“Loảng xoảng!”
Hắn ta hung hăng ném linh kiện trong tay lên bàn điều khiển, “Ta không dạy được tên đệ tử như ngươi! Ngươi dạy tiết này luôn đi!”
Đối phương nói xong câu này cũng trực tiếp quay đầu bước đi!
Dương lão sư đóng cửa rầm một tiếng, trong chốc lát cả sân tập bắn đều trở nên yên tĩnh.
“Tần Phong, ngươi thật lợi hại!” Lúc này trong mắt Triệu Ngọc đều là sự sùng bái.
Hôm qua Dương lão sư ra tay cũng chỉ bắn được bốn vòng mười, một vòng chín mà thôi, sau cùng còn nói mình lỡ tay.
Nhưng dáng vẻ tùy ý của Tần Phong, lúc bắn mười phát súng cũng không có chút do dự nào, tốc độ lắp ráp súng ống cực nhanh, so sánh với Dương lão sư lập tức phân ra cao thấp.
“Tần Phong, ngươi dạy cho chúng ta đi!”
“Đúng vậy, Dương lão sư cũng đi rồi.”
“Lão sư cái gì, một người không hề có trách nhiệm, hắn muốn khai trừ chúng ta là khai trừ sao? Chúng ta đều là Dị năng giả.”
“Không sai, luôn cảm thấy Dương lão sư này cố ý giày vò chúng ta, nhắm vào chúng ta.”
Tần Phong nhìn những bạn học này ngươi một câu ta một lời, không ngừng nói ra những bất mãn với vị lão sư này.
Nhưng Tần Phong đã đuổi vị lão sư này đi, hắn không biết sau này Dương lão sư còn đến dạy Chương trình học này hay không, nhưng tiết học ngày hôm nay chắc chắn là ngâm nước nóng rồi.
“Còn mười phút nữa tan học, ta dạy các ngươi một vài thứ đơn giản đi!”
Mọi người nghe thấy Tần Phong muốn dạy thật, một vài người đầy phấn khởi, còn có vài người thì lơ đễnh cảm thấy Tần Phong cố ý đùa nghịch.
Lúc người trong lớp dị năng học ở học viện trung đẳng cũng là cao thấp không đều, chỉ là thức tỉnh dị năng mới có thể gia nhập vào lớp học cao nhất của học viện cao đẳng, phần lớn đều dựa vào vận khí.
Có người thích học tập cũng có người không thích học tập, Tần Phong cũng không để ý nhiều như vậy.
“Việc lắp súng ống này quen tay hay việc là được nhưng chúng ta chiếm ưu thế rất lớn trong việc bắn súng, ý thức lực bẩm sinh của Dị năng giả thường có thể làm tốt hơn cả Thương giới giả, súng chỉ là một loại công cụ, quan trọng là người sử dụng nó!”
Tần Phong giảng giải một số cách dung nhập ý thức lực vào súng ống, mọi người nhanh chóng lên tay, một số bạn học có ý thức lực mạnh lại đã có thể bắn trúng vòng tám rất nhiều lần.
Vì không có Dương lão sư hạn chế đạn dược, những bạn học này cùng đầy hào hứng bắn lung tung một trận, dù là người thấy khó chịu với Tần Phong vào trước đó cũng thấy đã nghiền, thấy thoải mái!
Chương trình học buổi chiều là giới thiệu địa lý, Tần Phong không chút do dự quay lại thư viện, lại bị Trình Siêu gọi vào máy truyền tin bảo hắn đến văn phòng đạo sư.
Tuy Trình Siêu cảm thấy Tần Phong rất cứng đầu, lại không ngờ đối phương cứng đầu như thế, mới ngày thứ hai đã đuổi lão sư thương giới đi.
“Tần Phong, nghe nói ngươi chỉ tốn 9 giây để lắp ráp súng lục T1, đều bắn trúng vòng mười, ngươi học điều này từ ai?” Trình Siêu nói.
Tần Phong trợn tròn mắt nói dối, “Không học cùng ai hết nhưng ta đã gặp qua thì không quên được, hơn nữa không phải người có ý thức lực cường đại sẽ dễ bắn bia hơn sao?”
Trình Siêu bị chặn họng đến nói không ra lời, hắn ta biết ý thức lực của Tần Phong là cấp S.
“Lão sư, vừa hay ta có một vài vấn đề muốn hỏi ngươi!”
Tần Phong không bỏ qua cơ hội như vậy, trực tiếp nói ra những vấn đề gặp phải trong phù văn, có một vài thứ có độ khó rất cao.
Trình Siêu giải thích cho Tần Phong, hai người một hỏi một đáp, thời gian lặng lẽ trôi qua, chờ đến khi tiếng chuông vang lên đã đến lúc tan học.
“Lão sư, thật xin lỗi, lại làm phiền ngươi lâu như vậy, nếu không tối nay ta mời ngươi ăn cơm!”