Hắn có thể nhìn đồ vật trong đêm không có nghĩa Chu Hạo cũng được, có một ngọn lửa chiếu sáng tất nhiên là tốt nhất.
Sau đó Tần Phong lấy ra nỏ tay, đi ở phía trước.
“Chút nữa ta sẽ thả một con cho ngươi giết, nhớ kỹ dùng Phong Huyền cước pháp!”
“Được!”
“Nhớ mở ghi hình!”
“Ừm!”
Cần phải ghi hình lại tình huống bọn họ săn giết, nếu không làm thế nào chứng minh 200 con dị thú này là do bọn họ săn giết chứ?
Lần này Chu Hạo không cười đùa tí tởn nữa, trên mặt đều là vẻ nghiêm nghị, nội lực ngưng tụ ở hai mắt và hai lỗ tai, giác quan tăng lên rất lớn.
Chẳng mấy chốc, tiếng cánh vỗ truyền đến.
“Đến rồi!” Chu Hạo căng thẳng siết chặt nắm đấm.
Tần Phong lại bình tĩnh hơn Chu Hạo nhiều.
Dù sao, những Cự bức này chỉ là cấp G3 mà thôi, căn bản không thể làm gì hắn.
“Vèo!”
Tần Phong đã bóp cò, tên nỏ rơi vào trong bóng tối, một tiễn giết hai con dơi!
“Phốc phốc!”
Hai con Cự bức trực tiếp bị bắn nát đầu, rơi trên mặt đất, chỉ có cái đầu vẫn xoay trên bầu trời một chút, dường như phát hiện điều gì không đúng, chẳng mấy chốc lại xông về phía Tần Phong và Chu Hạo.
“Con này giao cho ngươi!”
Tần Phong tránh ra một chỗ, cuối cùng Chu Hạo đã thấy được dáng vẻ của Cự bức.
Dù có ảnh vào video, nhưng vẻ dữ tợn hiện tại của đối phương càng khiến người ta rung động hơn.
Thân thể Cự bức to lớn như một con chuột già, dài khoảng nửa thước, béo tốt mạnh mẽ, hai cánh mở ra có khoảng 1m50, trông vô cùng dọa người.
Đôi phương có đôi mắt đỏ như máu và răng nanh cũng khiến người ta rùng mình.
“Phong Huyền cước!” Chu Hạo nhảy lên thật cao, một chân đạp về phía Cự bức.
Cự bức né tránh một chiêu này, cánh vung lên, móc câu phía trên vẽ vào trên vai Chu Hạo.
Nếu không có nội giáp ngân quang, Chu Hạo đã da tróc thịt bong.
“Đá cánh, tỉnh táo một chút, tìm đúng góc độ!” Tần Phong trầm giọng nói.
Chu Hạo lượn vòng đối phó, cuối cùng đã tìm được một vị trí tốt, một chân đá vào chính giữa cánh Cự bức, hai chân liên kích, xương cốt Cự bức vỡ vụn toàn bộ.
Lần này làm thế nào cũng không bay lên được nữa!
“Tiểu tử, ngươi lại bay đi, còn không chết!” Chu Hạo rút súng năng lượng bên hông ra, nhắm thẳng cái đầu to của Cự bức lạch cạch một cái bóp cò súng.
Đại não của Cự bức bị bắn xuyên qua, hoàn toàn tử vong.
“Thu thập máu đầu tim và cánh một chút! Còn có đuôi!”
Tần Phong phân phó một tiếng.
Bộ phận gần tinh hoa nhất trên người Cự bức là máu đầu tim, là một loại thuốc đơn giản có thể cường hóa thể phách của bản thân, thậm chí năng lực còn dễ dùng hơn thuốc cường hóa cấp G, tất nhiên không thể lãng phí.
Một đôi cánh cũng có giá trị gần hai ngàn, không có sức hấp dẫn gì với Tần Phong nhưng đối với Chu Hạo lại là một khoản tài phú!
Về phần cái đuôi, thể tích nhỏ nhất dùng để giao nhiệm vụ.
Chu Hạo lấy ra dao găm và ống tiêm rút ra tài liệu cần, lần chiến đấu này khiến hắn ta có lòng tin nhiều hơn.
Đương nhiên, cũng vì nội giáp ngân quang cường đại.
Sau đó hai người dần đi sâu hơn, Cự bức cũng càng ngày càng nhiều, mỗi lần Tần Phong đều để lại một con cho Chu Hạo đối phó, tốc độ săn giết của Chu Hạo cũng càng lúc càng nhanh.
Thiên phú của Chu Hạo rất mạnh, cộng thêm sử dụng nội công cấp B, còn có được một chiêu võ kỹ, vượt cấp đối phó những dị thú cấp G3 này cũng không có vấn đề.
Ba tiếng sau, Chu Hạo tiêu hao nghiêm trọng, không thể tiếp tục được nữa!
Dù sao nội lực của hắn ta không mạnh, cho dù không sử dụng thường xuyên nhưng chống đỡ đến bây giờ đã là cực hạn.
“Hôm nay đến đây trước đi!”
“Được!”
Chu Hạo cũng không cậy mạnh, mang theo chiến lợi phẩm chuẩn bị quay về.
Nhưng lúc trở lại trên xe, Chu Hạo lại bắt đầu hưng phấn.
“Hình như vừa rồi ta giết năm mươi con Cự bức!” Chu Hạo vội vàng tính toán, phát hiện trong ba tiếng này lại có thu hoạch lớn như vậy, hơn nữa lúc đầu rõ ràng là hắn ta luống cuống tay chân lãng phí thời gian.
Cứ thế, xem ra nhiệm vụ 200 dị thú này cũng không quá khó hoàn thành?
Trong chốc lát, Chu Hạo đột nhiên cảm thấy lần kiểm tra này thật sự quá đơn giản.
Trong vô thức, hắn ta đã có được năng lực sinh tồn ở dã ngoại?
Lúc này, Chu Hạo mới phát hiện thế giới thật sự thay đổi, trở nên rộng lớn hơn!
Lúc trở lại căn cứ mới là 12 giờ tối, Tần Phong dẫn theo Chu Hạo đến tiệm trang bị Vạn Tông.
Vạn Tông được gọi là cửa hàng buôn bán 24h.
Tần Phong vừa vào cửa đã thấy Tiểu Tôn mặc âu phục phẳng phiu, tóc tai được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, trên ngực trái còn đeo một cái thẻ nhỏ màu bạc.
Tôn Vũ – Chức vụ là Giám đốc.
Tần Phong nhướn mày, không ngờ mới mấy ngày mình không đến, Tiểu Tôn lại đã thăng chức thành Giám đốc.
“Tần tiên sinh!” Tôn Vũ nhìn thấy Tần Phong cũng là đôi mắt tỏa sáng, lập tức tiến lên tiếp đón Tần Phong.
Nhưng lúc này bộ đàm của Tần Phong cũng rung lên.
Sự chấn động quen thuộc này khiến Tần Phong vô thức liếc nhìn quanh một vòng.
Cho dù là nửa đêm, tiệm trang bị Vạn Tông vẫn tiến hành mua bán, vì ban đêm cũng là thời điểm giao dịch, ban ngày mới ra ngoài chiến đấu.
Bây giờ trong cửa hàng lớn như vậy còn có năm người.
Tần Phong im hơi lặng tiếng nhìn thoáng qua bộ đàm.
【 Thợ săn tiền thưởng xin chú ý, tội phạm: Lưu Gia Minh khóa chặt! 】