Xóa sạch vẻ mệt mỏi trên người, đi ra ngoài đã ngửi thấy mùi đồ ăn.
“Mau đến ăn đi, những ngày qua ở Địa ngục đảo thật sự khiến ta thèm sắp chết rồi!” Nam Cung Triệt nói đùa.
“Vậy ta không khách sáo!” Bạch Ly vội vàng nói, là một tiểu hồ ly tham ăn, Bạch Ly đã sớm bị món ngon dụ dỗ.
Tần Phong cũng ngồi xuống bắt đầu ăn, những món ăn mà Nam Cung Triệt chuẩn đều dùng nguyên liệu nấu ăn thú tướng cấp A trở lên để nấu nướng, cộng thêm đầu bếp chế tác, những người kia nghiên cứu trù nghệ cả một đời, tuyệt đối không phải loại nhóm lửa nướng thịt dã ngoại như Tần Phong có thể so sánh, điều này thật sự rất hưởng thụ.
Cơm nước no nê, ba người đều mệt mỏi, dù sao đã trải qua thời gian chiến đấu dài như vậy, cùng với cuộc sống căng thẳng, lúc này Nam Cung Triệt cũng không có suy nghĩ lảm nhảm việc nhà.