“Được, vậy ta bỏ ra 100 ức trước, 200 ức còn lại do các ngươi tự gom góp!”
Những người khác hơi do dự, sau cùng cũng gật đầu, số lượng cấp B ở đây khoảng hơn năm mươi người, một người bốn trăm triệu tinh tệ là được, nhưng số tiền kia gần như là toàn bộ gia sản của bọn họ, tất nhiên bọn họ không thể bỏ ra toàn bộ, cho nên những năng lực giả cấp C và cấp D may mắn trốn ra đều bị ép bỏ ra tất cả tài sản, không chỉ như thế còn nhanh chóng chia thành đoàn đội khác biệt, phụ thuộc vào một số năng lực giả cấp B, đương nhiên những cấp B này cũng coi Cung Cát như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Cho nên, Cung Cát gần như dùng một lợi ích như một tấm lưới lớn tụ tập tất cả mọi người.
Thu 200 ức tinh tệ, Cung Cát lại không tính thật sự đưa 300 ức cho Tần Phong, thậm chí chỉ định ra giá thấp để Tần Phong đưa bọn họ đi.
Tần Phong lại không nghe được đám người Cung Cát đang tính toán việc gì, cũng biết thật cũng khịt mũi coi thường.