TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 158: Đao pháp: Phong hỏa liên thiên

Giữa bọn họ còn cách tám, chín trăm mét đấy.

Chỉ là Vương Thần cũng không biết Tần Phong làm được bằng cách nào.

Trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, dù đạn pháo của Tần Phong chuẩn xác như thế nào, cũng không ngăn cản được bước chân của Phồn thực mẫu chu vương.

Một ngàn mét mà thôi, Phồn thực mẫu chu tức giận đến không cần mạng đánh qua, chỉ trong chớp mắt đã đến nơi.

Trong thời gian này, Tần Phong đánh ra tám cái đạn pháo, nhiều lần trúng đích.

Đáng tiếc là, lúc trước Hà Lực chỉ để lại mười hai quả đạn pháo, bây giờ đã dùng hết!

“Răng rắc, răng rắc!”

Tần Phong tháo pháo tay, ném cho Bạch Ly.

Bạch Ly nhận lấy, để vào trong không gian, lúc này Phồn thực mẫu chu vương đã đến tòa cao ốc của Tần Phong.

Trảo nhện to lớn không ngừng đong đưa, một tòa nhà mười hai tầng chỉ mấy cái là có thể leo lên!

“Giết!”

Tần Phong rút đao ra khỏi vỏ!

Trong nháy mắt, ánh sáng kim bạch tỏa ra trên bầu trời đêm rất nổi bật, như sao băng xẹt qua chân trời.

Tần Phong thôi động chiến mã dưới người, u linh màu đen lập tức khởi động hòa vào trong bóng tối.

Hắc ám âm ảnh!

Lúc này, cho dù là súng bắn tỉa cũng không tìm thấy bóng dáng Tần Phong.

Không chỉ có đám người Vương Thần đang quan sát Tần Phong, còn có một số năng lực giả đại nạn không chết cảm nhận được động tĩnh nào, nhao nhao đi ra xem xét!

Chẳng ai ngờ lại có người khiêu khích Cương tí phồn thực mẫu chu vương này, thời gian buổi tối là lúc dị thú cường đại nhất.

Khoảng cách ngàn mét, mọi người cảm nhận được một trận thần thoại Thương giới giả đặc sắc.

“Đáng tiếc, năng lực cận chiến của Thương giới giả quá yếu, bị Phồn thực mẫu chu đuổi kịp, người này chắc chắn phải chết!”

“Tại sao phải làm những việc vô ích này, còn khiến Trùng tộc náo động!”

Lúc này, không chỉ có Cương tí phồn thực mẫu chu vương nữa!

Những Trùng tộc khác nghe được tiếng động nhao nhao đi về phía Tần Phong.

Chỉ là trong bóng tối có Đá địa ngục trợ giúp, dị năng hắc ám của Tần Phong phát huy cực lớn, tính cả thú vương cũng không có cách nào phát hiện được.

Hắn là vương giả trong bóng tối, nơi này là thiên hạ của hắn.

U Linh mã im hơi lặng tiếng xuất hiện.

“Hắc ám xạ tuyến!”

Một tia sáng càng tối tăm hơn bóng đêm im hơi lặng tiếng rơi vào trên người Cương tí phồn thực mẫu chu to lớn.

Lúc này, năng lực hắc ám bộc phát, tế bào đầy đủ năng lượng bắt đầu trở nên héo rút, lực lượng, tốc độ đều giảm mạnh.

Tần Phong muốn loại hiệu quả này.

Nhưng hiển nhiên Cương tí phồn thực mẫu chu cũng không phải dễ chọc.

Cùng lúc Tần Phong thả ra dị năng, Cương tí phồn thực mẫu chu cũng cảm nhận được vị trí của Tần Phong.

“Phốc!”

Một mảng lớn tơ nhện màu trắng phun tới, bao phủ bên cạnh Tần Phong.

Tần Phong lập tức lùi lại.

Trong nháy mắt mạng nhện rơi vào trong tòa nhà lớn này, lạch cạch một cái đã dính vào chỗ nào đó, không chỉ như thế một số tơ nhện trong số đó đánh vào trong cửa sổ, thậm chí còn trực tiếp đánh nát cửa sổ.

Có thể nghĩ lực lượng khủng bố đến mức nào.

Tám chân của Cương tí phồn thực mẫu chu vương chuyển động quay thân thể lại, mắt kép kinh khủng nhìn chằm chằm vào bóng tối, sau đó đột nhiên hoạt động chân nhện một cái.

“Keng!”

Một tiếng va chạm trong trẻo, bóng dáng Tần Phong đột nhiên lộ ra.

Thanh Vương đao ở trong bóng đêm tỏa ra ánh vàng sáng chói, uyển chuyển như sao.

Vũ khí cường đại lập tức chém rách một cái chân nhện của Phồn thực mẫu chu vương, ngay sau đó Tần Phong lại bị đánh bay ra ngoài.

“U Linh mã!”

Lực lượng lùi lại của Tần Phong được U Linh mã hóa giải bớt mà dừng lại, dù vậy Tần Phong vẫn rơi vào trong một tòa nhà lớn, nổ bay kính.

“Phốc!”

Một sợi tơ dài nhỏ phun tới, Tần Phong nhanh chóng né tránh vị trí vừa rồi, nhưng sợi tơ vẫn dính vào vách tường của căn phòng trong tòa nhà.

“Không tốt!”

Tần Phong thay đổi sắc mặt.

“Không gian nhận!”

Bạch Ly vẫn không ra tay cuối cùng vẫn ra tay, Không gian nhận lập tức chặt đứt tơ nhện của Phồn thực mẫu chu vương, Phồn thực mẫu chu vương vốn muốn lợi dụng tơ nhện lập tức rơi xuống.

Nhưng lại có một sợi tơ nhện bay qua, dính vào tòa nhà của Tần Phong, Phồn thực mẫu chu vương lại truy kích.

“Ha ha ha…”

Tòa nhà này cũng chỉ cao bảy tầng, hiển nhiên là tiểu khu cao cấp trong Hàn trấn, vô cùng phồn hoa.

Dù tiểu khu có rắn chắc, e rằng cũng không chịu nổi sự tàn phá của thú vương.

Phồn thực mẫu chu vương hung hăng giơ trảo nhện lên, trong nháy mắt chém xuống đã chém rụng một góc tòa nhà.

Tần Phong cưỡi U Linh mã đột nhiên thoát khỏi tòa cao ốc, một góc bị gọt xuống ầm vang đổ sụp, vô số tro bụi bay lên.

“Hỏa thụ ngân hoa!” Tần Phong bắt lấy cơ hội chợt lóe lên, Thanh Vương đao xẹt qua một trảo nhện, trong áng lửa một chân của Phồn thực mẫu chu vương lập tức bị chặt đứt.

“Chi!”

Phồn thực mẫu chu vương nổi giận.

Mấy cái trảo nhện khác cũng vung lên muốn cắt nát Tần Phong.

Tần Phong cưới U Linh mã, tốc độ cực nhanh trốn tránh.

“Ầm ầm!”

Lại là một tòa nhà lớn bị chém vỡ.

“Tinh hỏa liệu nguyên!”

Tần Phong lại bộc phát.

Trên Thanh Vương đao hiện ra phù văn hỏa diễm hình quạt, dung hợp nội lực điên cuồng bộc phát ra, một mảnh hỏa diễm từ lấm ta lấm tấm khuếch tán ra mấy chục mét.

Nội lực của Tần Phong cường đại đến mức nào, lúc nào cũng nhanh chóng tản ra như vỡ đê.