Vương Thần lại nói: “Không cần đi, chắc Lưu Tuyết có thể đối phó được, chết mấy người cũng bớt liên lụy chúng ta!”
Suy nghĩ của Vương Thần ích kỷ, lại là lựa chọn tốt nhất hiện nay.
Hàn trấn bị chiếm đóng, lúc này bản thân còn không chú ý được, lại cố ý đi trợ giúp người khác.
Huống chi, Tần Phong lợi hại nhưng có thể lợi hại đến mức nào? Vì cái gọi là giết người dễ cứu người khó, e rằng đến lúc đó Tần Phong cũng không để ý được!
“Nếu ta không đến sẽ chết thật, nhưng sau này người như nàng đến căn cứ của ta chỉ có thể làm hậu cần!”
Tần Phong cũng vô cùng tức giận.
Hắn đi theo lối an toàn xuống tầng hầm, lúc này hơn hai mươi người đã là một đoàn đay rối, ba con Phiên thổ long, một con thú tướng Phiên thổ long đang tàn phá bừa bãi trong đám người.
Thật ra những Phiên thổ long chỉ có cấp G5, chỉ hơi to khỏe mà thôi.
Lúc Tần Phong vừa thức tỉnh, lực công kích cũng rất thấp nhưng bình tĩnh đối phó, Tiêm nha anh cấp G3 cũng bị hắn giết chết.
Tuy có nguyên nhân là Tần Phong sống lại nhưng những người này có số lượng nhiều như vậy, năm người bao vây một con Phiên thổ long cấp G5, Lưu Tuyết đi lên giết hoàn toàn có thể đạt được thắng lợi.
Đáng tiếc, bọn họ chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, thậm chí một người trong số đó thấy Phiên thổ long đuổi theo hắn ta còn lao về phía Lưu Tuyết, dường như muốn con Phiên thổ long này đuổi theo Lưu Tuyết.
Lúc này Lưu Tuyết đối phó với một con thú tướng cấp G8, đánh đến khó phân thắng bại.
Đương nhiên, con thú tướng Phiên thổ long này còn chưa lấy được mạng của nàng, dù sao nàng cao hơn đối phương một cấp bậc, chỉ cần chút thời gian tất nhiên có thể đánh giết đối phương.
Tần Phong lạnh lùng đứng ở cửa lối đi an toàn, nâng súng năng lượng trong tay lên.
“Phốc!”
Một tia sáng màu xanh bắn ra, trực tiếp bắn trúng một người đang chạy trốn.
“A!”
Người kia kêu thảm một tiếng ngã trên mặt đất.
Phiên thổ long sau lưng lập tức lao lên, há to miệng nuốt nhân loại này vào trong bụng.
Sau đó, con Phiên thổ long này lại xoay người chui vào lòng đất.
Một nhân loại đã đủ để con Phiên thổ long này ăn no, có đồ ăn bọn chúng sẽ đến một nơi an toàn để tiêu hóa.
Huống chi, khí tức trên người Tần Phong thật sự khiến dị thú cảm thấy sợ hãi, Phiên thổ long không dám dừng lại, vội vàng chạy đi!
Tuy Lưu Tuyết còn đang chiến đấu lại thấy hành động Tần Phong, nàng lập tức trợn to mắt như đang lên án.
Nhưng nàng căn bản không có thời gian trả lời Tần Phong, chỉ có thể tăng tốc độ tay.
“Hàn băng chưởng!”
Bàn tay mang theo hàn băng giết về phía Phiên thổ long.
Một kích trúng đích, nội lực của Lưu Tuyết phun ra nuốt vào.
“Ngưng hàn!”
Mảng lớn sương trắng đông kết trên người Phiên thổ long!
“Băng toái!” Lại một chưởng đánh xuống, thân thể Phiên thổ long như khối băng bị nện nát, Phiên thổ long cấp thú tướng đã chết!
Thậm chí Lưu Tuyết không rảnh nhặt lấy chiến lợi phẩm đã quay người nhìn về phía Tần Phong, trong mắt đều là vẻ tức giận.
“Vừa rồi ngươi làm gì, tại sao phải đánh người kia bị thương!”
“Vì sao ta đánh đối phương bị thương?” Tần Phong nhìn Lưu Tuyết, “Chẳng lẽ ngươi không biết hắn muốn làm gì sao?”
Đương nhiên Lưu Tuyết biết, mặc dù những người này không coi nghĩa khí ra gì, nhưng bọn họ là người bình thường, bọn họ chỉ vì giữ mạng mà thôi.
“Vậy cũng tội không đáng chết, huống chi ngươi muốn giúp ta không phải nên một súng đánh chết Phiên thổ long này sao? Vì sao giết nhân loại, ngươi có biết ngươi làm vậy là lạm sát kẻ vô tội hay không, ngươi phải ra tòa án!”
Tần Phong lại cười lạnh: “Ra tòa án, ai bắt ta ra, ngươi sao? Ngươi tính là gì? Một đội trưởng đội tuần tra nho nhỏ? Còn là đội trưởng một đội tuần tra bị tiêu diệt, ngươi quản quá rộng rồi đấy!”
Lưu Tuyết bị Tần Phong mỉa mai một trận, chỉ cảm thấy khuôn mặt đỏ bừng.
“Ngươi không có nhân tính!”
Tần Phong lại khinh miệt nhìn Lưu Tuyết.
“Nhân tính của ngươi là để người xung quanh đưa ngươi lên đường chết sao?”
Lúc này, người chạy tán loạn trước đó đều trở về, những người này trải qua một trận chiến đã chết năm người, những người còn lại cũng coi như may mắn, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong đều có vẻ sợ hãi.
Bọn họ đều thấy được tình cảnh vừa rồi!
Tần Phong lạnh lùng nhìn những người này, súng năng lượng trong tay chĩa về phía bọn họ.
“Ta không biết các ngươi làm thế nào ép Lưu Tuyết trở về tiếp ứng các ngươi, nhưng tư chất của các ngươi khiến ta cảm thấy các ngươi đi thực hiện giáo dục trung đẳng bắt buộc đều phí công! Nếu không biết nổ súng thì phải biết chạy trốn, nếu ngay cả chạy trốn cũng không biết thì chỉ có kết cục kia!”
Tần Phong dùng súng năng lượng trong tay chỉ về phía cái lỗ lớn mà con Phiên thổ long kia rời đi.
“Ta không phải năng lực giả của Hàn trấn các ngươi, ta cũng không có nghĩa vụ bảo vệ các ngươi, nếu lần sau lại để ta thấy các ngươi tham sống sợ chết, hoàn toàn không nhìn tình hình, các ngươi chuẩn bị cho trùng ăn bất cứ lúc nào đi, vừa hay cho ăn no thì những người khác sẽ an toàn!”
Giọng điệu Tần Phong cực kỳ nghiêm khắc.
Một súng vừa rồi thật ra là giết gà dọa khỉ!
Lúc này những người vây xem đều lạnh run, tất nhiên bọn họ biết sau này người dẫn đội chạy trốn là Tần Phong, Tần Phong và Lưu Tuyết khác nhau, người này thật sự quá lãnh khốc.