“Xuất phát!” Học viện cao đẳng Thừa Bắc tiến vào thứ ba, Tần Phong đi theo những người khác trong đội ngũ bước vào trong đó.
Chờ sau khi bốn học viện tiến vào, cuối cùng đến lượt học viện cao đẳng Thừa Dương thị!
“Đám con mồi đều được thả ra, đám thợ săn nên xuất phát!”
Từng thiếu nam thiếu nữ mặc trang phục màu trắng vàng óng, khóe miệng đều cong lên nở nụ cười không có ý tốt.
Đây tuyệt đối là một trận đồ sát nghiêng về một phía!
Đám người Tần Phong tiến vào thông đạo không gian, ngay sau đó đã xuất hiện trong một sân cỏ.
Không có tu sửa nghiêm túc, sân cỏ này cũng có vẻ vô cùng mềm mai, có màu xanh biếc như vừa tiến vào mùa xuân ấm áp.
Bốn phía một mảnh màu xanh biếc dạt dào, không phải cảnh tượng cuối mùa thu bên ngoài.
Nơi xa là một mảnh rừng cây rậm rạp, bên trái còn có một dòng suối nhỏ trong veo.
“Quá đẹp!” Triệu Ngọc vui mừng nói.
Nếu như nói trước đó rời khỏi căn cứ Thừa Bắc đã thấy được dã ngoại hoang dã, chắc chắn nơi này là vườn hoa.
“Đừng chỉ ngắm phong cảnh, đi!” Tần Phong nói xong đồng thời nhìn lướt qua người xung quanh.
Xung quanh đều là học sinh học viện cao đẳng Thừa Bắc, lúc này vừa tiến vào Xuân Liệp Viên, đương nhiên sẽ không ra tay một cách không sáng suốt.
Nếu không, còn chưa mò được chỗ tốt gì đã rời đi, có phải chịu thiệt thòi không? Còn gánh cái danh tự giết lẫn nhau.
Cứ thế, mọi người nhanh chóng phân tán ra ngoài.
Tần Phong cũng dẫn theo ba người khác đi vào trong rừng rậm.
Xuân Liệp Viên thật sự là phong cảnh như tranh, ở chỗ này như không cảm giác được bất kỳ nguy hiểm gì, cứ như dạo chơi ở ngoại thành!
Nhưng nguy hiểm thường xuất hiện ở nơi mà ngươi không biết.
“Ba!”
Tần Phong nâng súng năng lượng lên, bắn về phía trước một phát.
Những người khác còn chưa kịp phản ứng, cảm giác Tần Phong như đang đánh bay một sợi dây leo.
Triệu Ngọc hơi mơ hồ, dường như đang nghĩ Tần Phong đánh lung tung cái gì?
Nhưng lúc đến gần mới phát hiện dây leo rơi trên mặt đất lại là một con rắn.
“Bích xà!” Triệu Ngọc hít vào một hơi.
Đây là một loại độc xà hạ cấp bị cắn một cái có thể khiến thần kinh tệ liệt, nếu ý thức lực không đủ có thể trực tiếp bị hạ độc chết.
Vừa nãy Tần Phong cách xa như vậy lại phát hiện nó.
“Tần Phong, ngươi quá lợi hại, vừa nãy ta còn tưởng ngươi đánh dây leo, những lời nói của Lâm Khải vào hôm qua đều là lừa người!” Triệu Ngọc nói.
Chu Hạo nghe được khóe miệng không khỏi giật giật một cái.
“Triệu Ngọc, ngươi không thật sự tưởng lời nói của Lâm Khải là thật chứ, lúc ấy cũng không chỉ một mình Tần Phong đến tiền tuyến! Chiến công của chúng ta là thật, ta cũng đổi được thu nhập mấy trăm vạn rồi!”
Thực lực cổ võ của Chu Hạo tăng lên rất nhanh, cũng nhờ vào trận chiến Mẫu Tử sơn kia, rất nhiều thuốc năng lượng và dược phẩm đều đến từ chỗ đó, nếu không một gia đình bình dân như Chu Hạo sao có thể lấy ra nhiều tài nguyên như vậy?
Triệu Ngọc cũng hơi xấu hổ.
“Có người đến đây!” Chương Thiên Sách vẫn không mở miệng đột nhiên nói.
“Chẳng lẽ là người học viện khác đi vào trước đó? Vậy chúng ta đi nhanh lên!” Triệu Ngọc nói.
Tần Phong cảm giác khí tức của những người kia, sắc mặt nghiêm túc, trong mắt thoáng qua sát khí.
“Đi trước đi!”
Tần Phong dẫn đầu xông vào bên trong, chỉ là trên mặt đất bị hắn âm thầm chôn một số lựu đạn mini.
Sau khi bọn họ đi không đến nửa phút, nơi này đã xuất hiện hơn ba mươi người, người cầm đầu là Lâm Khải.
“Là phương hướng này sao? Sao còn chưa đuổi kịp!”
Sắc mặt Lâm Khải bình tĩnh lại giận dữ mắng mỏ.
“Chắc là vị trí này!” Trần Minh nói, không nhịn được đi về phía trước hai bước.
Nhưng lúc này trên mặt đất lóe lên điểm đỏ.
“Tích tích tích!”
Sau khi lấp lóe ba cái lập tức phát ra một tiếng nổ tận trời!
“A!”
Sóng xung kích to lớn nổ bay Trần Minh và hai người xung quanh ra ngoài.
Trần Minh lăn lộn lùi lại trước tiên, hai chân như có được lực nhảy vọt to lớn, lại không bị lan đến gần.
Lâm Khải giật mình kêu lên.
“Đệt, cũng may vừa nãy không phải ta!”
Trần Minh xanh mặt.
Nhưng khuôn mặt Trần Minh nhanh chóng thay đổi, đứng lên từ dưới đất, nói với Lâm Khải, “Lâm thiếu, ta cảm giác Tần Phong đi con đường này nhưng bây giờ hắn đã chôn bom dưới mặt đất làm ảnh hưởng tốc độ của chúng ta, cũng sẽ khiến chúng ta tổn thất. Theo ý ta không bằng diệt một vài đội ngũ yếu trước, chúng ta nhiều người lực lượng lớn, thu thập đủ nhiều điểm tích lũy lại ra tay với Tần Phong, làm vậy có thể giảm bớt tiêu hao của chúng ta!”
Trần Minh nói rất có lý, bây giờ còn chưa đối phó Tần Phong đã thiếu mất hai lực chiến đấu, không phải đối phó hắn sẽ tổn thất càng lớn sao, đến lúc đó Lâm Khải sẽ không có chân chó dốc sức vì hắn ta.
“Được, đi cướp của những người khác trước, lần này ta chắc chắn phải thu hoạch được top mười!” Lâm Khải cũng không phải mãng phu chỉ khư khư cố chấp, lần này lại nghe theo Trần Minh.
Top mười có thể trực tiếp được xác nhận năng lực giả cấp G.
Thu hoạch được top mười còn nhanh hơn đi đánh giết 200 con dị thú cấp G!
Quan trọng nhất là, Lâm Khải cũng thấy hơi sợ hãi.
…
Tần Phong đi ở phía trước lỗ tai giật giật, tiếng nổ tung vừa nãy chắc chắn là chạm đến địa lôi mà mình lắp đặt!