“Phanh phanh phanh!”
Quả cầu lửa nổ tung trên không trung, ngọn lửa khiến ánh mắt của mọi người choáng váng.
Nhưng lúc này giữa đám người học viện cao đẳng Tây Tháp xuất hiện một tiếng kêu lên.
“Lý Dương cẩn thận!”
Trong ánh lửa bắn ra một đoàn lửa màu đen, đụng chính xác vào trên người Lý Dương.
“Oanh!”
Lý Dương bị nổ bay ra ngoài.
Dù có áo lót phòng hộ thì Lý Dương cũng bị nổ đến mặt mũi cháy đen.
Sau khi thể chất thức tỉnh khiến sinh mệnh lực của nhân loại tăng cường rất nhiều, năng lực kháng đòn tăng cao, sau khi chịu công kích sẽ không chết ngay nhưng Lý Dương cũng bị thương nặng.
“Sao có thể!”
Lý Dương mở to mắt, miệng phun ra máu tươi, không thể tin được tất cả.
Ánh mắt của những người khác cũng trở nên nghiêm túc.
Hai người đều thả ra Liên châu hỏa, dị năng hệ hỏa dùng quả cầu lửa liên tục tấn công đối phương, lấy phù văn hệ hỏa và ý thức lực của Lý Dương, bây giờ chỉ miễn cưỡng thả ra năm cái mà thôi.
Nhưng đối phương là một người ở cuối xe lại đánh ra năm cái, dưới sự nổ tung Lý Dương lại thua?
Điều này thật sự khiến bọn họ khó mà tiếp nhận nhưng sự thật cũng là như thế.
“Ván này coi như ta thắng? Tiếp tục không?” Tần Phong nhẹ nhàng trả lời.
Lần này đã thành công khiêu khích lửa giận của học viện cao đẳng Tây Tháp.
“Tiểu tử, đừng kiêu ngạo như vậy, chỉ đánh bại một người xếp hạng 13 mà thôi!”
Người này nhảy ra, xếp hạng lại là thứ 10.
“Thủy ngưng!”
“Thủy trùng áp!”
Dị năng hệ thủy cuồng loạn bộc phát, dòng nước to lớn hình thành sóng xung kích, uy lực to lớn.
Tần Phong lại cười nhạt một tiếng.
“Hỏa trùng kích!”
Một quả cầu lửa thật lớn bạo phát ra, cũng tạo thành một con hỏa long thật dài phóng tới dòng nước.
Nước lửa chạm vào nhau lập tức có sương mù to lớn bay lên.
Người của học viện cao đẳng Tây Tháp đều căng thẳng nhìn hai người đứng chính giữa.
“Dị năng thủy hỏa, thủy khắc hỏa, chắc chắn là chúng ta thắng!”
“Không sai, đánh bại hắn, tiểu tử này quá ngông cuồng!”
“Cố lên… Ách!”
Lúc đầu đám người còn muốn phất cờ hò reo, lập tức ngậm miệng lại vì khoảng đất trống chính giữa đã phân ra thắng bại.
Ngọn lửa to lớn bao phủ tất cả, dòng nước nhanh chóng bốc hơi, một luồng sóng nhiệt truyền đến.
Oanh!
Ngọn lửa này đụng hạng 10 lớp dị năng bay ra ngoài, không rõ sống chết.
Người học viện cao đẳng Tây Tháp đều mở to hai mắt nhìn.
“Tiếp theo!” Tần Phong mở miệng nói.
“Tiểu tử, ngươi đừng quá phách lối!”
Lại một người đứng dậy, lần này là học sinh xếp hạng 6 trong lớp dị năng.
Đáng tiếc dưới một chiêu này cũng hoàn toàn bị thua, Tần Phong lại thắng.
Người học viện cao đẳng Tây Tháp đều xanh cả mặt.
Phải biết rằng, tuy đội ngũ của bọn họ có ba mươi người cũng không có nghĩa tất cả Dị năng giả trong lớp học đều đi cùng bọn họ, cấp thấp không cần, cấp cao cũng muốn tự kiếm điểm tích lũy.
Bây giờ hạng 6 đã chiến bại, còn ai có thể ra tay.
Ánh mắt Tần Phong nhìn thoáng qua đám người trước mặt, đã thấy hạng hai học viện Tây Tháp.
“Lại đến chứ? Ngươi có thể lên rồi!” Tần Phong chỉ Tiễn Đào một cái, “Đánh xong hạng hai thì ta có thể khiêu chiến hạng nhất rồi!”
Sắc mặt Tiễn Đào và Lâm Mậu đều xanh lè.
Chu Hạo trốn trong áo choàng cũng cười đến đau bụng, còn ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.
“Các ngươi cũng không được, ngay cả hạng 21 của lớp dị năng học viện chúng ta cũng không đánh lại, phải biết rằng lớp dị năng khóa 69 của bọn ta chỉ có 21 người, thực lực của các ngươi còn không bằng hạng nhất đếm ngược của chúng ta, còn muốn đánh với hạng nhất của chúng ta, buồn cười không?”
Một đám người học viện cao đẳng Tây Tháp tức đến bốc khói.
Triệu Ngọc nhịn cười, mở miệng nói: “Không sai, đánh không lại hắn, các ngươi không có tư cách khiêu chiến ta!”
Cuối cùng lửa giận của Tiễn Đào đã bùng lên.
“Đánh rắm, hạng nhất đếm ngược của lớp dị năng có thực lực này sao? Học viện cao đẳng Thừa Bắc các ngươi chơi xấu!” Tiễn Đào rống to, “Đều ra tay cho ta, diệt bọn họ!”
Hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, bọn họ đã bị mất mặt còn tổn thất ba Dị năng giả, Tiễn Đào cũng không định nương tay nữa.
Sau khi Tiễn Đào nổi giận, Lâm Mậu là người đầu tiên ra tay, trong mắt lóe lên vẻ tức giận và âm tàn, căn bản không định nương tay nữa.
“Cự mộc tỏa!”
“Răng rắc, răng rắc!”
Mặt đất nâng lên cao cao, từng sợi dây leo thô to duỗi ra từ trên mặt đất, chộp về phía bốn người Tần Phong.
Chu Hạo và Chương Thiên Sách nhanh chóng né tránh, Triệu Ngọc thì trực tiếp bộc phát ra dị năng hỏa diễm.
Ngọn lửa đốt cháy cự mộc khiến những cự mộc đó nhanh chóng hóa thành tro tàn.
“Tạch tạch tạch tạch tạch tạch!”
Là bên nhiều người, tất nhiên học viện Tây Tháp cũng không thiếu Thương giới giả, một khi bộc phát mưa bom bão đạn cũng theo đó mà đến.
“Ta còn muốn đánh một trận chiến công bằng với các ngươi, các ngươi đã chơi xấu như thế, ta cũng không khách sáo!”
Tần Phong bình tĩnh nói, trên thực tế hành động lại cực kỳ vô sỉ.
“Địa ngục hỏa thảm!”
Phù văn hệ hỏa lập tức bày khắp mặt đất, bao phủ những người này.
“A!!!”
Học sinh học viện cao đẳng Tây Tháp nhao nhao hét thảm.
Tất cả quần áo trên người đều bị đốt cháy khét, chân bị bỏng, thậm chí ngọn lửa trực tiếp điểm đốt bom mà bọn họ mang theo.
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
Bom nổ bay những người này ra ngoài.