“Tổng giám đốc, chúng ta, chúng ta chỉ cảm thấy có lẽ hắn đã chết, hơn nữa dù không chết cũng chỉ đi lấy một món đồ mà thôi, ai có thể ngờ vì chút chuyện này mà hắn tự mình trở về, còn giết Điền Duyên!”
“Đánh rắm, hắn là tổng giám đốc Phong Lê, ngươi muốn động đến trợ thủ đắc lực của người ta, hắn còn không tức giận? Nếu có người động đến ngươi, ta sẽ khoanh tay đứng nhìn sao?”
Văn Hải như còn thờ ơ, nhưng vẫn nịnh nọt nói: “Tổng giám đốc, hắn có thể giống ngươi sao? Hắn chỉ là một cấp C, châu trưởng một châu nhỏ nghèo nàn mà thôi!”
“Ánh mắt thiển cận!” Hồng Liệt giận dữ mắng mỏ, lại phát hiện có mấy lời không có cách nào giải thích rõ ràng với Văn Hải, đúng là Tần Phong chỉ có cấp C, đáng tiếc hắn có thể giết cả cấp B.
“Ngươi không cần xen vào chuyện này, ta tự giải quyết! Nhớ kỹ, đừng tự cho là thông minh, nếu không chết như thế nào cũng không biết!”