TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 89: Thú vương Tiểu Bạch (2)

Tiểu Bạch tiếp tục thôn phệ tinh hạch.

Cái thứ ba, cái thứ tư, cái thứ năm!

Khí tức của Tiểu Bạch đột nhiên bộc phát, một luồng uy nghiêm vương giả kinh thiên bạo phát ra từ trên người nó.

Toàn bộ tiểu khu Thanh Hồ, thậm chí là khu biệt thự bên Thanh Hồ đều cảm nhận được luồng khí tức này.

Không biết bao nhiêu người bừng tỉnh từ trong mộng, cảnh giác chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

“Tiểu Bạch, nhanh thu liễm khí tức!”

Tần Phong vội vàng hô lên.

Tiểu Bạch nhanh chóng thu liễm khí tức, nhưng dáng vẻ của nó cũng biến hóa to lớn.

Từ kích cỡ bằng hai bàn tay đến nửa thước, cái đuôi xõa tung vỡ ra từ giữa lại biến thành hai cái.

Yêu hồ hai đuôi.

Tiểu Bạch tấn thăng đến cấp F, hơn nữa còn là cấp thú vương.

Không ngờ Tiểu Bạch lại đạt tới cấp F trước mình!

Thực lực của Tiểu Bạch rất mạnh, dáng vẻ cũng có phong phạm vương giả, chỉ có điều…

“Tiểu Bạch, ngươi biến thành dáng vẻ này, hôm nay sao ta dẫn ngươi đến trường học được?”

Trước đó Tiểu Bạch đã từng biểu diễn.

Tiểu Bạch vừa nghe Tần Phong nói như vậy, con ngươi như lưu ly lập tức biến lớn như đang lên án Tần Phong.

“Ngao!”

Tiểu Bạch lại nổi giận, lại muốn ném mình ở trong nhà, đã nói sau này sẽ không như vậy nữa, lại nói dối.

Rõ ràng những con thú hai chân kia có thể đi cùng chủ nhân.

Nghĩ đến đây, Tiểu Bạch đột nhiên nghĩ đến một ý kiến hay.

Ngay sau đó, Tần Phong rõ ràng phát hiện lông trên người và trên đuôi Tiểu Bạch nhanh chóng biến mất, bộ lông màu bạc trên đầu nhanh chóng dài ra.

Thân hình của nó bắt đầu kéo dài, những phần da màu hồng thiếu lông tóc biến thành da thịt nhân loại.

Lỗ tai trở nên mượt mà, miệng và chóp mũi bắt đầu co lại, thân thể trở nên lập thể.

Lông màu màu trắng, một đôi mắt hồ ly như lưu ly, cái mũi xinh xắn, cánh môi hồng kiều nộn ướt át.

Cả người Tần Phong đều hoảng hốt!”

“Ngươi…”

“Chủ nhân!”

Tiểu Bạch mở miệng, giọng nói trong trẻo giống như đúc giọng nói khi Tần Phong dùng khế ước tâm linh kết nối trước đó.

Nhưng lúc này Tiểu Bạch đã không phải hồ ly, mà là một người chân chính.

Tóc dài màu trắng tỏa ra ánh bạc dài tới eo, một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành thậm chí không giống phàm nhân lại gần trước mặt Tần Phong, dùng giọng nói cực kỳ ngạo kiều nói: “Như vậy thì sao? Vậy có thể đi cùng với ngươi chưa? Nhân loại các ngươi thật rắc rối!”

Tần Phong: “…”

Hắn chỉ cảm thấy mũi nóng lên, có dòng nước nóng gì đó chảy ra, hắn vội vàng che mũi của mình!

“Tiểu Bạch, ngươi mặc quần áo vào trước!”

Sau khi sống lại, lần đầu tiên Tần Phong cảm giác được cái gì gọi là luống cuống tay chân!

Tiểu Bạch biến thân nhưng không giống thường thức của nhân loại, cả người trần truồng không chút che giấu.

Dù sau khi biến thân, ngực Tiểu Bạch phẳng như là sân bay, nhìn bề ngoài cũng chỉ 13, 14 tuổi, Tần Phong vẫn không ngăn được ảo tưởng trong đầu, đặc biệt là vừa này Tiểu Bạch còn gọi “chủ nhân” đầy trong trẻo.

Thật sự muốn lấy mạng già của Tần Phong.

“Ta không mặc được quần áo nữa!”

Tiểu Bạch đau lòng nhặt từng miếng vải rách lên, vì trước đó mình biến thân thành thú vương lại xé nát áo cưới nhỏ.

Phải biết rằng đây là bộ quần áo duy nhất hiện của nàng, những bộ quần áo khác còn đang đặt làm.

Tần Phong vội vàng nói: “Mặc của ta trước!”

Tần Phong lấy ra một cái áo sơ mi, sau khi Tiểu Bạch mặc vào lại giống như váy.

Đặc biệt là chiếc váy nửa trong suốt khiến chỉ số dụ dỗ tăng lên gấp bội, so với lúc không mặc càng dụ dỗ người khác hơn!

Tần Phong chỉ cảm thấy trong sách báo trước khi diệt thế viết hồ yêu biến thành người mị hoặc thiên hạ cũng không phải khoa trương!

“Đi, chúng ta đi mua quần áo!”

Tần Phong liên tục mặc cho Tiểu Bạch mấy cái áo sơ mi, cầm dây lưng khẽ buộc bên hông Tiểu Bạch, vậy là miễn cưỡng thành một chiếc váy.

Lúc này Tần Phong mới có cảm giác an toàn, vội vàng dẫn Tiểu Bạch đi ra cửa!

Về phần đến trường?

Đi con mẹ nó đến trường, trốn học thôi!

Tần Phong chuẩn bị cho Tiểu Bạch rất toàn diện, tóc búi lên, trên đầu đội mũ, trên mặt còn đeo một cái kính râm.

Chỉ là kính râm hơi lớn, là lần trước Tần Phong mua để che khuất khuôn mặt lúc cần thiết.

Sau khi Tiểu Bạch tấn thăng thú vương đã được bảy giờ, dưới lầu người đến người đi, Tần Phong dẫn Tiểu Bạch vào thang máy đến bãi đậu ngầm, lúc đi ra nghe thấy rất nhiều người đang bàn tán.

“Trước đó ngươi cảm ứng được không? Luồng khí tức này rất kinh khủng.”

“Không sai, chắc là thú vương.”

“Cảnh báo không kêu, xem ra không có uy hiếp gì.”

“Nhưng quá nhanh nên không cách nào khóa chặt, chắc là thú vương kinh khủng gì đó phi hành ngang qua.”

“May mắn là đi ngang qua!”

Mọi người đều thấy rất may mắn, chỉ có Tần Phong dẫn theo Tiểu Bạch là kẻ khởi xướng không hề tham gia vào cuộc thảo luận đó, lái xe bay rời khỏi tầng hầm.

Bởi vì Tiểu Bạch và Tần Phong đều cảm thấy cửa hàng mua sắm lần trước không tệ, lần này bọn họ trực tiếp đến cửa hàng của nhãn hiệu kia.

“Hoan nghênh ghé… A, Tần tiên sinh!”

Một tiếng kêu ngạc nhiên truyền đến, Tần Phong ngẩng đầu lên lại thấy Tiểu Liên gặp được ở Hùng Ưng hội sở vào ngày hôm qua.

Tần Phong cũng thấy hơi bất ngờ.

“Sao ngươi lại đến đây!”

Tiểu Liên hưng phấn nở nụ cười, tròng mắt xoay chuyển, mở miệng nói: “Ta đến đây làm việc, bên Hùng Ưng hội sở chỉ là làm thêm, hiện tại ta không làm!”