TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 174: Đội ngũ bốn người (2)

Thật sự đều có đội ngũ sao?

Điều này thì chưa chắc!

Vì thật sự có đội ngũ thì tên sẽ biến mất trên bảng xếp hạng.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mười phút sau Tần Phong không liên hệ được với ai.

Học sinh mới lần này đã có rất nhiều người báo danh thành công!

“Đi thôi, không đợi nữa!” Tần Phong nói.

Triệu Ngọc cũng lo lắng, “Không có Thương giới giả thì chúng ta sẽ rất bị động, có lẽ sẽ bị đối phương điểm danh chặn đánh!”

Thương giới giả là vương giả tầm xa, lúc không tiếp cận đối phương hoàn toàn không cách nào tạo thành tổn thương cho đối phương.

“Không cần lo lắng, đừng quên, ta cũng biết dùng súng!” Tần Phong nói.

Triệu Ngọc nghe đến đó đột nhiên hai mắt tỏa sáng.

Lúc trước, Tần Phong là người chọc cho lão sư thương giới của bọn họ bỏ đi!

“Đúng vậy, súng ống của Tần Phong cũng rất lợi hại, không cần cũng được, bốn người cũng bớt một người chia sẻ điểm tích lũy, đi thôi!” Chu Hạo cũng không muốn đứng ngây ngốc trên quảng trường, ánh mắt những bạn học kia nhìn bọn họ đều mang theo đồng tình và thương hại, thậm chí còn có nghi ngờ, hiển nhiên cảm thấy Tần Phong không có bản lĩnh thật sự, là tấm gương được căn cứ nâng đỡ.

‘Thật sự là các ngươi mắt mù.’

Nhưng Chu Hạo cũng không giải thích, chờ xem bọn họ bị vả mặt đi.

Bốn người tiến đến ghi danh, mặc dù Trình Siêu thấy hơi bất ngờ nhưng vẫn tin tưởng thực lực của Tần Phong.

“Cố lên, Tần Phong, vinh dự của chúng ta đều dựa vào ngươi!” Trình Siêu vỗ vai Tần Phong.

“Ta sẽ cố gắng!” Tần Phong cũng không nói hết câu.

Báo danh xong, một số người lựa chọn tiến hành rèn luyện, đương nhiên cũng có một số người trực tiếp nghỉ ngơi, dù sao đặc huấn trong một tháng này có độ khó rất cao với bọn họ, tâm trạng đều rất mỏi mệt, tám giờ sáng mai bọn họ đều phải đến tập hợp, ngồi xe đến Xuân Liệp Viên.

“Chúng ta phải đặc huấn sao?” Chu Hạo hỏi.

Tần Phong lại lắc đầu, “Nghỉ ngơi đi, ta còn có chuyện, đi trước!”

“Được, ngày mai gặp!”

“Ngày mai gặp!”

Chào hỏi xong mọi người đều tách ra, Tần Phong cũng đi về phía văn phòng của Đặng Niên.

Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, Tần Phong ngồi trên ghế sofa uống trà với Đặng Niên.

“Ta nghe nói gần đây ngươi dẫn về một đám nạn dân từ Hàn trấn, còn săn giết một con Mẫu chu thú vương cấp F?” Đặng Niên hỏi.

Những chuyện này cũng không có khả năng giấu giếm, tuy Hàn trấn xa xôi nhưng vẫn có mạng.

Bây giờ Hàn trấn bị chiếm đóng đang cần rất nhiều năng lực giả tiến về, tất nhiên chiến tích huy hoàng của Tần Phong trước đó đều bị người ta truyền ra.

“Đúng!”

Tần Phong gật đầu, không hề giấu giếm.

Đặng Niên than thở, “Thật sự cảm thấy trò giỏi hơn thầy!”

“Hiệu trưởng quá khen!”

“Đừng, không cần khiêm tốn, đây là sự thật, ngươi có thể đến tham gia lần Xuân Liệp Viên này cũng khiến ta rất vui mừng, ta hy vọng ngươi có thể dẫn dắt những người khác lấy được thành tích tốt, phải biết rằng năm học viện cao đẳng này, phần lớn thời gian là cùng chạy.”

Câu nói này không sai, dù sao học viện cao đẳng Thừa Dương thị ở trung tâm địa khu cũng là trường học của Thừa Dương thị, tinh anh đông đảo, thậm chí số người cũng gấp ba lần trường học khác.

Số lượng lớn như vậy, số học sinh mạnh cũng nhiều hơn.

Chỉ là ai có thể ngờ, năm nay căn cứ Thừa Bắc lại có một tên biến thái chứ!

“Nhưng sau lần Xuân Liệp Viên này, ngươi định đi đâu? Dự định tiếp tục ở lại học viện cao đẳng sao?” Đặng Niên hỏi.

Tất nhiên Tần Phong không chút do dự trả lời: “Đương nhiên, ta còn có rất nhiều thứ chưa học tập được!”

Nhưng vẫn sẽ trốn học xử lý việc của mình thôi.

Đặng Niên lại không thèm để ý những điều này, nghe Tần Phong nói vậy cũng rất vui mừng.

“Vậy đi, ta cũng không thể để ngươi tiếp tục làm học sinh! Không phải Hàn Kiện cho ngươi vị trí đội trưởng vinh dự sao? Vậy ta cũng cho ngươi một danh hiệu giáo sư vinh dự là được!”

Đặng Niên nở nụ cười vung tay lên, trên mặt bàn xuất hiện một cái hộp.

“Đây là lễ nhập trường của giáo sư vinh dự, cũng coi như ta ủng hộ lần hành động Xuân Liệp Viên này của ngươi đi!”

Lễ nhập trường?

Tần Phong mở hộp ra, phát hiện bên trong lại là một cái bao tay.

Cái bao tay này rất hoa lệ, toàn bộ màu hồng, kiểu dáng cũng rất lớn gần như có thể bao trùm cánh tay, hơn nữa phía trước ngón tay còn có móng tay sắc bén.

Nói là bao tay, không bằng nói là một loại móng vuốt.

Trên vị trí mu bàn tay còn khảm nạm một viên dị năng hạch tâm màu đỏ thẫm to bằng trứng ngỗng, có đường vân kết nối bên trên dị năng hạch tâm đỏ thẫm này, tràn ngập toàn bộ bao tay.

Lật bao tay lại, bên trong cũng rất cứng rắn, thậm chí có khả năng đỡ được viên đạn và vũ khí.

“Trang bị phù văn dị năng.” Tần Phong rất bất ngờ, huống chi trang bị phù văn dị năng này còn là màu tím, đôi mắt hắn sáng ngời, thấy tên của trang bị phù văn dị năng này: Tinh hồng hỏa trảo F5!

Đây là dùng hạch tâm của thú tướng hệ hỏa cấp F5 chế tác thành trang bị phù văn.

Trang bị phù văn dị năng có giá cả cao hơn trang bị phù văn Cổ võ giả, dù sao dị năng hạch tâm cũng không dễ lấy được như vậy.

Bây giờ, Đặng Niên lại đưa cho Tần Phong một cái, không chỉ như thế từ cái bao tay này có thể rõ ràng thấy được là tay trái.

Tay phải của Tần Phong còn phải dùng Thanh Vương đao, Đặng Niên đã nhìn Tần Phong chiến đấu.