Một cái bàn hình chữ nhật được đặt ở trước mặt Tần Phong, sau cái bàn mới là một bức tượng ngọc sinh động như thật, có thể thấy được là một nam tử trung niên cao lớn.
Võ Thần!
Ngay sau đó, giọng nói ẩn chứa nội lực truyền ra.
“Ba bái tôn ta là sư, kế thừa y bát của ta! Nhưng phải theo sở học suốt đời của ta, có thể phát triển bản môn cũng có thể tiêu diêu tự tại, cứ theo tâm nguyện của ngươi, không bắt buộc…”
Lời nói của Võ Thần không ngừng truyền đến, ánh mắt Tần Phong cũng dừng ở chiếc hộp đá trên bàn thờ.