Bạch Ly nghe Thượng Hàm nói vậy sao có thể khách sáo, trực tiếp mở miệng nói, “Cho ta 180 viên tinh hạch thú hoàng cấp C, 50 viên tinh hạch thú hoàng cấp B đi, cấp A… Ô ô ô!”
Tần Phong trực tiếp che miệng Bạch Ly, tiểu hồ ly này đúng là công phu sư tử ngoạm.
“Ha ha, nàng nói đùa với các ngươi đấy, đừng để ý, đừng để ý!” Tần Phong nói.
Khuôn mặt Thượng Hàm lại trở nên nghiêm túc, nói: “Việc này liên quan đến sự an toàn của Bắc Hoa thị, cũng bao gồm sự an toàn của toàn bộ Bắc Vực, sao có thể là nói đùa chứ? Trong nhà kho không có nhiều thú hoàng cấp C như vậy, nhưng lấy ra 50 viên vẫn có, tinh hạch thú hoàng cấp B cần ta tự đi săn giết, nhưng trước đó còn có 10 viên tồn kho, không biết những thứ này có đủ không?”
Tần Phong im lặng, hoàn toàn không ngờ Thượng Hàm lại nghiêm túc, hơn nữa còn đồng ý.