“Thật trùng hợp, Đông vực trưởng cũng ở đây, vừa rồi không thấy được! Còn có Nam Cung!” Cát Lãng nói.
“Vừa nãy xảy ra chuyện gì? Sao lại có tiếng động lớn như vậy!” Nam Cung Thạch hỏi, Đông Ương cũng đứng bên cạnh vểnh tai nghe.
Cát Lãng cũng nghiến răng nghiến lợi, nói: “Trước đó là Kunsa liên minh hắc ám Tây Á ở bên trong, chính là Dị năng giả hắc ám, khôi lỗi sư tử vong kia dùng sương mù hắc ám bao phủ vùng này, còn thả ra trên trăm con dị thú vây quanh nơi đây, ta liên hợp với một đám người không ngờ đối phương bỏ chạy…”
Cát Lãng lại nói đến bảo vật dưới hố, hiển nhiên cho rằng “Kunsa” ở lại chỗ này hai ngày đã lấy đi rất nhiều, cũng biết phải làm thế nào, nhưng hiện tại có một cấp A vì đá không gian nổ mà tử vong, khiến mọi người cẩn thận với món bảo bối này hơn nhiều.
Lúc này, trong lòng Đông Ương lại có một loại cảm giác mất tự nhiên.