CHƯƠNG 1104: TỐC ĐỘ TĂNG TRƯỞNG TĂNG NHIỀU LẦN CHƯƠNG 1104: TỐC ĐỘ TĂNG TRƯỞNG TĂNG NHIỀU LẦN Hốc mắt của Ngưng Sương bất giác trở nên ướt đẫm, nhìn dáng vẻ như muốn khóc tới nơi. Đối với Trần Lạc bây giờ mà nói, nước mắt của Ngưng Sương rất có tác dụng. Thực lực cô ấy càng mạnh thì nó càng có thể giúp đỡ cho Trần Lạc nhiều hơn nữa, mà Ngưng Sương vẫn còn rất nhiều không gian để có thể phát triển. Ngưng Sương cũng biết điều này, dựa vào câu nói của Mễ Phạn và cả nạm bò hầm cà chua trước mặt, cô có thể khóc một cách rất dễ dàng. Nhưng bây giờ Ngưng Sương mới phản ứng lại. Ở đây đông người như thế, có rất nhiều người mà ta không quen, chẳng nhẽ ta không cần mặt mũi nữa à? Trần Lạc cười nói:
"Mộng Âm à, mọi người trong chúng ta đều rất nhớ giọng hát của ngươi, bây giờ ngươi hát 1 bài cho mọi người nghe đi, thế nào hả?"
Mộng Âm bất giác đỏ mặt, cô ngúng nguẩy 1 lúc rồi mở miệng.
"Ta là 1 chú vịt con, cạp cạp cạp cạp."
Bữa ăn này kết thúc trong tiếng cười nói vui vẻ, Trần Lạc lại đi dạo quanh 1 vòng Lam tinh với vẻ rất vui mừng. Buổi tối, Trần Lạc bắt đầu dốc hết sức tạo ra một khu vực thời gian, cuối cùng hắn cũng tạo ra 1 khu vực có thời gian gấp 142 lần bên ngoài. Thế giới bên ngoài trôi qua 1 ngày thì bên trong khu vực đó đã 142 ngày trôi qua rồi. Bây giờ vẫn chưa tới lúc để có thể thả lỏng cảnh giác, Trần Lạc bắt đầu tiếp tục tìm tòi để hiểu thêm về dị không thời không. Bên trong thế giới thời không, sự phát triển của nó vẫn chậm như lúc mới bắt đầu. Kể cả là thời gian gia tốc cộng thêm cả khu vực thời gian thì Trần Lạc cũng không biết phải cần bao lâu mới có thể khiến cho không gian bảo nguyên của hắn lớn mạnh giống như không gian bản nguyên mà hắn từng trông thấy.